TRỞ VỀ EDEN - Trang 91

tay của ta đấy. Trong cái hộp là này là những mơ ước xa xưa của ta mà đã
đến lúc ta phải quên đi. Con cứ mở ra mà xem.

Chị mở nắp hộp - bên trong trên lớp giẻ bẩn thỉu là những viên hồng ngọc
tuyệt đẹp: Viên nhỏ nhất cũng bằng móng tay đàn ông, viên to nhất phải
bằng nắm tay đứa bé mới đẻ, viên nào cũng đẹp tuyệt vời.
- Con soi lên ánh sáng mà xem - ông kiêu hãnh nói - Giống hệt như đốm
lửa trong đêm tối. Những viên đá này sẽ giúp con.
- Dave, con không dám nhận đâu.
- Con cứ cầm lấy, cầm lấy.

Dù sao đi nữa ta cũng chẳng cần chúng làm gì. Khi đào được những viên đá
này, ta định dùng chúng để dưỡng già, vì thế ta đã bán hết những thứ khác
trừ mấy viên đá này. Nhưng bây giờ... Ông mỉm cười với vẻ mãn nguyện -
bây giờ thì ta không cần chúng nữa, con yêu quý ạ. Ta đã có đủ mọi thứ cần
thiết. Ta không có ý định chuyển đi sống ở nơi khác. Riêng đối với con,
những viên đá này sẽ rất có ích.

Mắt Stephany nhòa đi, không biết nói gì hơn, chị chỉ im lặng gật đầu.
- Còn điều này nữa Tara ạ, khi tới Darvin con đừng có ngại mặc cả nhé.
Đừng để người ta bịp mình.

Chiếc xe tải đã tới gần, làm tung lên từng đám bụi lớn. Với phong thái lịch
sự kiểu xưa, Dave bỏ chiếc mũ phong trần của mình xuống:
- Vậy là vĩnh biệt con, Tara nhé. Hay làm ơn giúp ta điều này nữa: nếu có
người nào đó có ý định tìm ta thì con chớ có bảo là ta ở đây nhé. Và con
cũng đừng quay lại đây tìm ta. Con cứ ra đi đừng ngoái lại, đừng nhớ tiếc
gì cả, được chứ con?
- Vâng ạ - chị cười qua làn nước mắt.
Chiếc xe tải dừng lại, trùm lên họ một lớp bụi mỏng.
- Vĩnh biệt bác Dave! - Chị nói, gắng hết sức để ghìm nước mắt - Xin cảm
ơn bác về tất cả mọi điều.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.