TRỞ VỀ EDEN - Trang 92

- Tara, nhớ nhé - Ông gọi với theo chị - Cho một điều gì đó - Hoặc là cho ai
đó. Rồi con sẽ biết được là cho ai và cho điều gì.

* * *

Người lái xe tải tỏ ra mừng vì có khách đi cùng; dọc đường có người để
nói chuyện cho đỡ buồn tẻ. Mặc dù phải tập trung hết tâm trí để giữ cho
chiếc xe dài dằng dặc của mình bám vững mặt đường ở những đoạn cua
gấp anh ta đã kịp liếc mắt nhìn người đàn bà mấy lần: mà những gì anh ta
trông thấy đều hợp sở thích cả. Khi ngồi vào ca bin chị đã cố giấu khuôn
mặt dị dạng của mình bằng cách đội nghiêng chiếc mũ. Chị ngồi ở tư thế
mà người lái xe chỉ có thể nhìn thấy nửa mặt lành lặn của chị đang chìm
đắm trong một nỗi buồn mà anh ta không thể nào hiểu nổi.
- Cô làm gì ở đây một thân một mình thế? - Anh ta hỏi - Hỏng xe có phải
không?
Chị gật đầu.
- Gì chứ chuyện đó thì khỏi lo - Anh ta nói tiếp - Tôi sẽ chở cô đến tận
Darvin. Tôi rất mừng vì có bạn cùng đi hơn nữa, lại là bạn gái.

Không có tiếng trả lời. Người lái xe có đủ kinh nghiệm trong việc tán tỉnh
phái yếu nên quyết định nói thẳng, không vòng vo gì nữa:
- Chúng ta có thể tán chuyện với nhau rất vui vẻ, cô em ạ. Đường đến
Darvin nào phải là ngắn ngủi. Thiếu gì cách tiêu khiển cho đỡ buồn chán. -
Anh ta im lặng, rồi đặt tay lên đùi chị, véo mạnh một cái - Chúng ta có thể
tiêu khiển thời gian một cách tuyệt vời. Anh ta ngạc nhiên thấy cơ bắp của
chị co rúm lại và trở nên cứng như sắt dưới tay mình. Chậm rãi một cách cố
ý, chị từ từ quay mặt sang phía người lái xe. Trông thấy khuôn mặt dị dạng
của chị, nụ cười si tình trên mặt anh ta lập tức biến mất. Bây giờ anh ta chỉ
cảm thấy xấu hổ, giận dữ và thất vọng.
- Thế có nghĩa là đến tận Darvin - Cuối cùng, anh ta nói vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.