TRONG CHÚNG TÔI CÓ KẺ NÓI DỐI - Trang 102

CHƯƠNG MƯỜI MỘT

Nate

Thứ Hai ngày 1 tháng Mười, 11:50 đêm

Sáng nay tôi gọi một lượt cho các bên cung cấp của mình để báo rằng tôi

sẽ không làm ăn gì một thời gian. Rồi tôi vứt cái điện thoại đó đi. Tôi vẫn
còn vài cái khác. Tôi thường lấy tiền mặt mua một đống ở Walmart rồi xoay
vòng sử dụng dần trong chừng mấy tháng trước khi thay mới toàn bộ.

Vậy là sau khi xem một đống phim kinh dị Nhật tới mức hết chịu nổi và

cũng đã gần nửa đêm, tôi lấy một cái điện thoại mới và gọi tới cái tôi đưa
cho Bronwyn. Chuông đổ sáu lần trước khi cậu bắt máy, và giọng cậu nghe
hồi hộp kinh khủng. “A lô?”

Tôi định giả giọng và hỏi mua một túi heroin chỉ để trêu cậu, nhưng như

thế chắc cậu sẽ quẳng cái điện thoại luôn và không bao giờ nói chuyện với
tôi nữa. “Chào.”

“Muộn rồi đấy,” cậu nói với giọng trách móc.
“Cậu đang ngủ à?”
“Không,” cậu thú nhận. “Không ngủ được.”
“Tôi cũng thế.” Hai chúng tôi không ai nói gì một phút. Tôi nằm duỗi

người trên giường, gối đầu lên hai cái gối mỏng, nhìn chằm chằm vào danh
sách tên đoàn phim bằng tiếng Nhật mà tôi đã cho ngưng lại trên màn hình.
Tôi tắt phim đi và lướt qua danh sách kênh.

“Nate, cậu có nhớ tiệc sinh nhật của Olivia Kendrick hồi lớp năm

không?”

Thật ra tôi có nhớ. Tiệc sinh nhật cuối cùng tôi từng dự ở St. Pius, trước

khi bố cho tôi nghỉ ở đó vì nhà tôi không đủ sức đóng học phí nữa. Olivia
mời cả lớp tới và tổ chức một cuộc săn tìm đồ vật trong vườn nhà và khoảnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.