TRONG CHÚNG TÔI CÓ KẺ NÓI DỐI - Trang 127

“Được rồi.” Cậu nghe có vẻ nhẹ nhõm, nhưng mệt mỏi.
Giọng bắt đầu chuội đi. “Chắc tôi đi ngủ đây.”
“OK. Cậu muốn cúp à?”
“Không.” Cậu cười khùng khục, đã bắt đầu mơ màng. “Nhưng tôi sắp hết

số phút gọi cho phép rồi. Mới có tin báo. Tôi còn nửa tiếng nữa thôi.”

Mấy cái điện thoại trả trước đó cho gọi những mấy trăm phút, và cậu sử

dụng hết sạch trong chưa đầy một tuần. Tôi không nhận ra hai chúng tôi nói
chuyện nhiều thế. “Ngày mai tôi mang cho cậu cái mới,” tôi nói, trước khi
nhận ra mai là thứ Bảy và chúng tôi không đi học. “Bronwyn, chờ đã. Cậu
phải cúp máy đi.”

Tôi nghĩ cậu đã ngủ luôn rồi cho tới khi nghe tiếng lèm bèm, “Sao?”
“Cúp máy đi nhé. Để không bị hết phút gọi, rồi ngày mai tôi có thể gọi

cậu và nói về chuyện cho cậu một cái điện thoại mới.”

“Ồ. Được rồi. OK. Ngủ ngon nhé Nate.”
“Ngủ ngon.” Tôi cúp máy và để hai cái điện thoại cạnh nhau, cầm điều

khiển lên và tắt ti vi. Thôi thì đi ngủ luôn vậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.