TRONG CHÚNG TÔI CÓ KẺ NÓI DỐI - Trang 143

làm thế đi. Nếu cậu có dùng. Tôi không tìm được tài khoản của cậu. Không
phải tôi theo dõi cậu đâu. Chỉ tò mò thôi.” Cậu khẽ lắc đầu với bản thân, như
thể cố đẩy những suy nghĩ của mình về lại đúng hướng. “Dù sao thì, áp lực
tăng lên rồi, và cậu thì lại đang bị quản chế... cậu cần có ai đó thật cừ để hỗ
trợ mình.”

Em là đứa ngoài lề và con tốt thí hiển nhiên. Cậu có ý đó; cậu chỉ quá lịch

sự nên không nói thẳng ra. Tôi ngả ghế ra sau và cho nó bấp bênh trên hai
chân. “Tin tốt cho cậu mà, đúng không? Nếu họ chĩa mũi dùi vào tôi.”

“Không!” Cậu lớn tiếng làm mấy người bàn bên nhìn sang, và cậu hạ

giọng xuống. “Không, chuyện ấy thật kinh khủng. Nhưng tôi đang nghĩ. Cậu
có nghe tới Trước Lúc Chứng Minh chưa?”

“Gì cơ?”
“Trước Lúc Chứng Minh. Là nhóm luật sư tình nguyện không tính phí

thành lập ở trường California Western. Nhớ không, họ giúp cái ông vô gia
cư bị kết án giết người được thả vì sai sót trong việc thu thập bằng chứng
ADN dẫn họ tới hung thủ thật sự đó?”

Tôi không chắc là mình nghe đúng ý cậu. “Cậu đang so sánh tôi với một

tay vô gia cư sắp bị tử hình à?”

“Chỉ là ví dụ về một vụ đáng chú ý thôi. Họ cũng làm nhiều vụ khác. Tôi

nghĩ cũng đáng thử một lần.”

Cậu và sĩ quan Lopez sẽ hợp nhau lắm. Họ đều tin chắc ta có thể giải

quyết mọi vấn đề nếu tìm được nhóm hỗ trợ thích hợp. “Nghe thật vô
nghĩa.”

“Cậu có phiền không nếu tôi gọi họ?”
Tôi hạ ghế xuống sàn đánh cốp, bắt đầu sôi máu. “Cậu không thể quản lý

chuyện này như thể nó là hội học sinh đâu, Bronwyn.”

“Và cậu cũng không thể cứ thế chờ chết được!” Cậu áp tay trên bàn và

chồm tới trước, mắt rực lên.

Chúa ơi. Cậu ta thật là một đứa khó chịu và tôi không nhớ nổi vì sao mấy

phút trước mình lại muốn hôn cậu ta tới vậy. Cậu ta chắc đã biến vụ này

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.