TRONG CHÚNG TÔI CÓ KẺ NÓI DỐI - Trang 197

với vẻ lịch sự lẫn hơi ngạc nhiên. “Tôi có hẹn. Macauley,” tôi nói.

Chị ta gật đầu và chỉ vào một ngăn trong góc. “Ở ngay kia.”
Tôi có thể thấy mẹ đã đến được một lúc lâu. Ly soda của mẹ gần cạn còn

cái bọc ống hút thì bị xé vụn. Khi ngồi xuống ghế đối diện, tôi cầm thực đơn
lên và chăm chú xem để tránh mắt mẹ. “Mẹ gọi chưa?”

“Ồ, chưa. Mẹ đợi con.” Tôi có thể cảm thấy mẹ chờ tôi ngẩng lên. Ước gì

tôi đã không đến. “Con muốn ăn hamburger không Nathaniel? Con trước
thích hamburger của Glenn lắm.”

Hồi trước thì có, nay vẫn thế thôi, nhưng giờ tôi muốn gọi món khác.

“Gọi là Nate, được chứ?” Tôi sập cuốn thực đơn lại và nhìn chằm chằm
những hạt mưa xám đập lên kính cửa sổ. “Giờ không ai gọi con thế cả.”

“Nate,” mẹ nói, nhưng tên tôi thốt ra từ miệng mẹ nghe lạ lẫm làm sao.

Một trong những từ mà ta lặp đi lặp lại cho đến khi nó mất hết ý nghĩa. Một
nữ phục vụ đến và tôi gọi Coca với một phần sandwich kẹp thịt mà tôi chẳng
muốn. Điện thoại tôi rung lên trong túi nên tôi lấy ra và thấy tin nhắn từ
Bronwyn. Hy vọng mọi chuyện đều ổn. Tôi cảm thấy ấm áp, nhưng cất điện
thoại đi mà không trả lời. Tôi không biết phải dùng từ ngữ nào để tả cho
Bronwyn về bữa trưa cùng một hồn ma.

“Nate.” Mẹ hắng giọng gọi tên tôi. Nghe vẫn cứ sai sai. “Con thì... con ở

trường thế nào? Con còn thích môn Khoa học không?”

Chúa ơi. Con còn thích môn Khoa học không? Tôi vào lớp học sinh yếu

từ năm lớp chín, nhưng bả làm gì biết? Sổ liên lạc gửi về nhà, tôi giả chữ ký
bố, rồi gửi lại. Chưa ai từng thắc mắc gì. “Mẹ đủ tiền trả à?” tôi hỏi, chỉ cái
bàn chúng tôi đang ngồi. Theo kiểu của một thằng khốn hung hăng mà tôi đã
trở thành năm phút vừa qua. “Vì con không có tiền đâu. Nên nếu mẹ nghĩ
con sẽ trả tiền thì mẹ nên nói với con trước khi đồ ăn dọn ra.”

Mặt mẹ xịu xuống, và tôi cảm thấy nhói lên một cảm giác thắng lợi vô

nghĩa. “Nath... Nate. Mẹ không bao giờ... à. Sao con phải tin mẹ nhỉ?” Mẹ
lôi ví ra và đặt hai tờ hai mươi đô lên bàn, và tôi cảm thấy chán nản, cho tới
khi nghĩ về đống hóa đơn tôi cứ quẳng hết vào thùng rác mà không trả. Giờ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.