TRONG GIA ĐÌNH - Trang 178

- Cháu biết sử dụng bản đồ?

- Thưa ông, phải biết chứ? Khi xe lăn bánh đó đây trên những con

đường lớn! Đó là tất cả những gì cháu đã cứu được trong mớ đồ đạc của
cỗ xe của mẹ con cháu.

Ông Vunphran ngắt lời:

- Về phía tay trái chúng ta có một cây to phải không cháu?

- Với một cái ghế dài! Vâng! Thưa ông.

- Hãy đến đó! Bác cháu chúng ta ngồi trên ghế ấy, nói chuyện sẽ thoải

mái hơn.

Khi hai người ngồi xuống, Perin lại tiếp tục câu chuyện của em. Em

không cần phải tóm tắt vì em thấy ông Vunphran chú ý lắng nghe. Khi
em kể đến đoạn ra khỏi khu rừng và gặp cơn giông, ông hỏi:

- Cháu không nghĩ đến việc ngửa tay xin người ta sao?

- Không, thưa ông! Không bao giờ!

- Thế thì cháu chờ mong cái gì khi cháu đã thấy cháu không tìm được

việc làm?

- Không chờ mong gì hết, thưa ông! Cháu hy vọng và cứ đi trong khi

cháu còn đủ sức và chắc là rồi sẽ có thể tự cứu mình. Đến khi kiệt sức,
cháu mới buông xuôi, bởi vì cháu không còn chút sức lực nào nữa. Nếu
trước đó một tiếng, cháu ngã xuống thì chắc cháu nguy rồi!

Thế rồi, em kể em đã khỏi cơn choáng như thế nào, nhờ con lừa liếm

mặt. Bà bán giẻ rách đã cứu giúp em ra sao. Rồi em lướt nhanh qua cái
thời gian em ở với La Rucơri. Em đã kể đến cuộc gặp gỡ với Rôdali.

- Trong khi trò chuyện, - Perin nói, cháu được biết trong các nhà máy

của ông, người ta nhận tất cả những ai đến xin việc! Cháu quyết định đến

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.