TRONG GIA ĐÌNH - Trang 179

xin ra mắt. Người ta cho cháu vào xưởng suốt.

- Khi nào cháu lại lên đường?

- Không đợi chờ câu hỏi ấy, nên Perin lúng túng.

- Nhưng cháu cũng chưa nghĩ đến chuyện lại ra đi. Em trả lời, sau

một phút suy nghĩ.

- Thế còn những người bà con của cháu?

- Cháu chưa biết được họ! Cháu không hiểu họ có đón tiếp cháu tử tế

không bởi vì họ giận bố cháu. Cháu đến với họ bởi vì cháu chẳng còn ai
để nương tựa nhưng chẳng biết họ có muốn đón cháu không? Ở đây,
cháu có công ăn, việc làm, cháu nghĩ cháu ở đây tốt hơn! Cháu sẽ như
thế nào đây nếu người ta, những bà con ấy, xua đuổi cháu? Ở đây, cháy
được bảo đảm khỏi chết đói; cháu rất sợ vượt qua những cuộc phiêu lưu
mới. Cháu chỉ mạo hiểm khi nào cháu thấy có những thuận lợi về phía
cháu.

- Những người bà con ấy có bao giờ quan tâm đến cháu không?

- Chưa bao giờ!

- Thế thì cháu thận trọng là đúng! Thế nhưng nếu cháu không muốn

mạo hiểm đến gõ một cánh cửa khép kín và để cháu đứng ở ngoài, tại
sao cháu không viết thư cho những người bà con của cháu, hoặc cho ông
xã trưởng hay ông cha xứ ở làng cháu? Có thể những người bà con ấy
không có khả năng cưu mang cháu thì cháu ở đây vậy, nơi mà cuộc sống
của cháu được bảo đảm. Nhưng cũng có thể họ sẽ sung sướng mở rộng
cánh tay đón cháu, và thế là cháu tìm được ở đó tình thương, sự chăm
sóc, một chỗ tựa mà nếu cháu ở đây, cháu không có được! Cháu phải
biết, đối với một cô gái, ở lứa tuổi cháu, trơ trọi trên đời, thì cuộc sống
không những rất khó khăn mà còn buồn tẻ nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.