TRONG GIA ĐÌNH - Trang 220

- Cô đùa chăng?

- Cháu đâu có đùa! Không có gì nghiêm túc hơn chuyện này. Ông

Vunphran cấm cháu cho người ngoài thấy lá thư. Cháu vâng lệnh ông
Vunphran.

- Chính tôi đã bóc lá thư ấy.

- Lá thư tiếng Anh chứ không phải bản dịch.

- Chú tôi lát nữa sẽ cho tôi xem cái bản dịch ghê gớm ấy.

- Nếu vậy thì đó là ông ấy đưa bản dịch cho ông chứ không phải cháu

đưa. Ông Vunphran ra lệnh cho cháu, cháu phải tuân lệnh, xin ông miễn
lỗi!

Giọng nói của Perin tỏ rõ một quyết tâm ghê gớm. Dáng điệu của cô

bé cũng thế. Muốn lấy tờ giấy, Têôdo phải dùng hết sức, và lúc ấy cô bé
sẽ la lên thì sao? Têôdo không dám dùng sức mạnh:

- Tôi rất hài lòng. Têôdo nói, thấy cô thi hành mệnh lệnh của chú tôi

một cách kiên quyết, dù chỉ về một sự việc chẳng có gì là quan trọng.

Khi Têôdo đã khép cửa, đi ra, Perin muốn trở lại với bản dịch. Em

không làm việc được nữa vì em lo âu, bối rối quá. Rồi sự chống cự của
em sẽ đi đến đâu? Khi ông ta nói “hài long” thì trái lại ông ấy rất tức
giận. Nếu ông ta trả đũa, thì một cô bé khốn khổ như em làm sao chống
lại nổi! Có ai che chở cho em chống một kẻ thù đầy uy quyền. Ngay hiệp
đầu em sẽ bị bẻ gãy. Rồi đây, em sẽ phải rời khỏi nhà máy! Vừa lúc ấy,
cửa buồng lại nhẹ nhàng mở ra. Taluen rón rén bước vào, đôi mắt chăm
chú nhìn lên giá sách. Lá thư và bản dịch phần mở đâu đang nằm trên ấy!

- Thế nào? Các bản dịch bức thư ĐaKa ấy trôi chảy chứ?

- Cháu vừa mới bắt đầu thôi.

- Ông Têôdo vừa đến quấy rầy cô. Ông ấy muốn gì thế?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.