TRONG GIA ĐÌNH - Trang 24

- Con thân yêu, con có lỗi gì chứ! Do hoàn cảnh khốn khổ cho nên

chúng ta khó trao đổi vì câu chuyện có thể làm phiền lòng mẹ, hoặc con.
Số mệnh quá khắc nghiệt! Trong tình trạng hiện nay, mẹ không còn đủ
sức để chống đỡ, để suy nhĩ, để mong muốn. Mẹ còn trẻ con hơn con gái
của mẹ nữa đấy! Có phải đáng lẽ mẹ phải nói với con những điều mà con
thấy. Chúng ta không thể đến Marôcua trong cỗ xe và ăn mặc rách rưới:
mẹ chiếc áo này, con chiếc váy ấy. Ta đã nhìn thấy trước như thế, thì phải
cố tìm cách xoay sở để có ít tiền. Mẹ mệt quá, trong đầu óc chỉ có những
ảo tưởng! Mẹ chờ đợi ngày mai nhhư là ngày mai sẽ mang lai cho chúng
ta những sự kỳ diệu! Mẹ sẽ lành bệnh, chúng ta sẽ thu nhập khá hơn. Đó
là ảo ảnh của những người thất vọng chỉ còn sống bằng mộng. Thật là
điên rồ! Con đã nói phải: ngày mai, mẹ cũng chưa hết bệnh! Chúng ta
cũng không thu được món lớn, món bé nào cả! Phải bán cổ xe và những
đồ đạc trong xe! Ấy thế mà chưa hết đâu, chúng ta còn phải quyết định
việc bán…

Một giây lát chần chừ và im lặng nặng nề.

- Palica! Perin nói.

- Con đã nghĩ đến điều ấy ư?

- Vâng, con đã nghĩ đến điều ấy, nhưng con không dám nói. Từ lúc

con có ý nghĩ một ngày nào đó, chúng ta sẽ phải bán Palica, thì cái ý
nghĩ ấy cứ dằn vặt con. Con không còn dám nhìn nó nữa! Con sợ nó
đoán biết chúng ta sắp xa nó, không dẫn nó về Marôcu như đã dự định,
để nó được sung sướng, sau những ngày mệt nhọc.

- Chúng ta nào biết người ta sẽ đón tiếp mình như thế nào ở Marôcua!

Chúng ta phải đến trình diện bằng cách nào đó, để người ta phải mở cửa,
đón chúng ta.

- Có thể nào lại đến thế, hở mẹ? Chẳng lẽ vong hồn linh thiêng của

cha con không che chở cho mẹ con ta sao? Bố tốt như thế mà người ta
không nhớ bố sao?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.