TRONG GIA ĐÌNH - Trang 48

Ông ta tự hào và sung sướng, trợ mắt, phồng mũi nhìn bà Hầu tước.

- Ừ, mi hầm ngon quá! Bà Hầu tước nói. Nếu bát nước hầm này cứu

được người phụ nữ khốn khổ thì bà ta sẽ được cứu sống! Nhưng bà Hầu
tước hạ thấp giọng, ông biết đấy, bà ấy mệt nặng, chắc không thể sống
được!

Bố Cá Chép đưa tay ra. Với động tác ấy, ông muốn nói: “Chúng ta

còn biết làm thế nào được chứ?”.

Họ làm gì ư? Thì mỗi người một cách, họ cũng đã làm nhưng tai họa

là một việc thường xảy ra với những người nghèo khổ, làm cho họ không
còn thấy ngạc nhiên và cũng không phản ứng nữa! Ở trên đời này, ai
trách được tai họa kia chứ? Bạn hôm nay, tôi ngày mai, thế thôi! Bố Cá
Chép đã múc bát nước hầm cho bà Hầu tước. Bà cẩn thận mang về,
không để rơi vãi một giọt. Bà quỳ gần bên nệm, nói với người bệnh.

- Bà húp một miếng! Đừng cử động, hãy há miệng!

Rất cẩn thận bà đổ một thìa nước hầm vào trong miệng người bệnh.

Người bệnh không nuốt được, lại nôn ra và một cơn choáng kéo dài hơn
lần trước, lại đến!

Đúng thế, nước hầm không hợp với người bệnh! Bà Hầu tước nhận

thấy vậy. Để khỏi lãng phí, bà bắt Perin uống bát nước hầm.

- Cháu cần phải có sức! Phải cố gắng! Cháu ạ!

Với bà Hầu tước bát nước hầm là phương thuốc chữa bách bệnh. Bây

giờ, bà không còn thấy hiệu nghiệm nữa thì bà cũng bó tay! Bà không
còn nghĩ được cách gì hay hơn là đi gọi ông thầy thuốc. Có thể ông ấy sẽ
làm được việc gì chăng! Tuy ông thầy thuốc vẫn kê đơn, nhưng khi ra
về, ông đã nói thẳng với bà Hầu tước rằng ông không thể cứu được
người bệnh:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.