TRONG TẦM NGẮM - Trang 114

vẫn trải qua những ngày khổ sở để nghĩ xem có thể làm được gì cho anh.
Anh nhìn tôi tựa như tôi vừa lên trời hái sao xuống cho anh vậy.

“Đó không phải là cuốn sổ,” hơn một năm sau anh nói với tôi, khi đã

chuyển tới nhà tôi và đang viết dở bản thảo đầu tiên của cuốn sách. “Đó là
vì em đã tin tưởng anh.”

Katie giật mình. Con bé vẫn mặc chiếc quần bò bó và chiếc áo đính

kim sa, trông nó vừa giản dị lại vừa quyến rũ, nhưng nó đã kịp thêm màu
son đỏ thẫm, viền mắt đen dày và cong lên ở đuôi mắt như đôi cánh.

“Mười lăm phút thôi nhé,” nó nỉ non với tôi khi chuông kêu, “rồi

chúng con sẽ đi ngay đấy.” Justin vẫn còn ở quán cà phê, còn Simon và tôi
đang trong phòng khách mà tôi vừa vội vàng dọn dẹp.

Tôi nghe thấy những giọng nói thì thào ngoài phòng đợi và tự hỏi

Katie đang nói gì với người bạn trai mới - đạo diễn của nó. Xin lỗi vì mẹ
nó, hẳn thế. Hai đứa đi vào phòng khách và Simon đứng dậy. Ngay lập tức,
tôi nhận ra vì sao Katie thấy anh chàng hấp dẫn. Isaac to cao, nước da màu
ô lưu và mái tóc đen bóng. Mắt cậu chàng có màu nâu thẫm nhất, còn chiếc
áo

T-shirt cổ chữ V bên dưới áo da vồng lên múi ngực rõ nét. Nói ngắn

gọn, Isaac đẹp tuyệt.

Cậu ta ít nhất cũng đã ba mươi tuổi.
Tôi nhận ra miệng mình há hốc và tôi chuyển nó thành từ “Xin chào”.
“Cháu rất vui được gặp cô, thưa cô Walker. Con gái cô rất tài năng đấy

ạ!”

“Mẹ nghĩ rằng em nên làm thư ký.”
Tôi trừng mắt nhìn Katie. “Mẹ chỉ gợi ý con học một khóa thư ký, như

là một chỗ để lui thôi mà.”

“Lời khuyên thật là sáng suốt,” Isaac nói.
“Anh nghĩ vậy sao?” Katie hỏi, đầy vẻ hoài nghi. “Anh nghĩ đây là

một nền công nghiệp khắc nghiệt, và việc cắt giảm tài trợ cho nghệ thuật
nghĩa là sẽ còn khó khăn hơn đấy.”

“Vậy hả, có thể em sẽ nghĩ thêm về vấn đề này.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.