TRONG TẦM NGẮM - Trang 132

12

T

ôi kéo chiếc chăn màu xám quanh vai. Chiếc chăn bằng lông cừu, nhìn

rất đẹp khi trải trên sofa, nhưng bây giờ nó đang cọ vào cổ khiến tôi ngứa
ngáy. Ngọn đèn tạo ra tiếng kêu vo vo nhỏ từ trên gác - lại một thứ nữa cần
sửa chữa - và mặc dù biết Simon và lũ trẻ đang ngủ say, tôi vẫn tắt nó đi.
Ánh đèn từ chiếc iPad của tôi khiến phần còn lại của phòng khách thậm chí
còn tối hơn nữa. Gió rít lên và cánh cửa đập mạnh. Tôi đã cố ngủ, nhưng
mỗi âm thanh đều khiến tôi bật dậy. Cuối cùng, tôi đành chịu thua và xuống
gác.

Ai đó đã lấy ảnh của tôi và đăng lên mục rao vặt.
Đó là thông tin duy nhất mà tôi có, và nó lơ lửng trong đầu tôi như

một chiếc thòng lọng.

Ai đó đã lấy ảnh của tôi.
Cảnh sát Swift cũng tin rằng đó là ảnh của tôi. Cô ấy nói rằng mình

đang xem xét chuyện này, rằng cô ấy cũng biết là nói vậy nghe như một lời
từ chối, nhưng thực sự cô ấy đang làm việc để giải quyết vấn đề này. Tôi
ước gì có thể tin tưởng cô ấy, nhưng tôi không có quan điểm lãng mạn hóa
như Simon mỗi khi anh nói về những chuyện tình sầu muộn. Khi tôi lớn
lên, cuộc đời thật khắc nghiệt, và quanh tôi, những chiếc ô tô cảnh sát là
thứ khiến mọi người trốn chạy, mặc dù chẳng ai trong chúng tôi biết chính
xác vì sao chúng tôi chạy.

Tôi gõ lên màn hình trước mặt. Trang Facebook của Tania Beckett có

một đường dẫn tới một blog - một nhật ký của cả Tania và mẹ, trong thời
gian chuẩn bị đám cưới. Những bài viết của Tania khá thường xuyên và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.