TRONG TẦM NGẮM - Trang 140

“Đi lấy ghế đi,” tôi bảo thằng bé.
Đêm qua, sau khi đi chợ với lượng thức ăn đủ cho một đoàn quân tôi

lảo đảo về nhà, Katie thông báo rằng nó sẽ không ăn trưa.

“Nhưng mai là ngày Thịt nướng mà!”
Nó chưa từng bỏ lỡ một ngày nào. Justin cũng vậy, ngay cả khi bộ

PlayStation và bạn bè còn hấp dẫn nó hơn cả gia đình.

“Con đi gặp Isaac.”
Điều đó đã xảy ra rồi, tôi nghĩ. Con bé đang rời bỏ chúng tôi. “Thế thì

mời cậu ấy tới đây.”

“Đến ăn cơm gia đình à?” Katie khịt mũi. “Không, mẹ ạ, cảm ơn.”
“Sẽ không giống như vậy đâu. Có Melissa và Neil ở đây thì không

giống thế. Sẽ rất vui mà.” Nó chẳng có vẻ bị thuyết phục. “Mẹ sẽ không
thẩm vấn cậu ấy đâu, mẹ hứa.”

“Thôi được,” nó nói và nhặt lấy điện thoại. “Mặc dù anh ấy không

muốn tới.”

“Thịt bò ngon tuyệt, thưa cô Walker.”
“Gọi tôi là Zoe thôi, làm ơn đi,” tôi nói đến lần thứ ba. Cậu gần với

tuổi tôi hơn là con gái tôi đấy nhé, tôi muốn chỉ ra như thế. Isaac đang ngồi
giữa Katie và Melissa.

“Chiếc gai giữa hai bông hồng,” cậu ta nói khi họ ngồi xuống, và tôi

muốn gí hai ngón tay vào bụng tạo ra âm thanh nôn ọe như trò mà một đứa
trẻ mười bốn tuổi vẫn làm. Chắc là Katie không bị lừa gạt bởi trò xun xoe
nịnh bợ này đấy chứ? Nhưng nó nhìn chằm chằm vào Isaac như thể anh
chàng vừa bước khỏi một sàn diễn thời trang vậy.

“Các cậu tập tành thế nào rồi?” Melissa hỏi. Tôi ném vào cô ấy một

ánh nhìn biết ơn. Sự hiện diện của một người lạ khiến bầu không khí trở
nên cứng nhắc và giả tạo. Nhiều lần tôi chỉ biết hỏi rằng mọi người có thích
nước xốt không mà thôi.

“Rất tốt. Cháu rất bất ngờ khi thấy Katie phù hợp với vai diễn đến thế,

và cô ấy đã bắt kịp như thế nào, dù cô ấy tham gia rất muộn. Thứ bảy tới,
chúng cháu sẽ diễn thử với trang phục, cả nhà đến xem nhé!” Cậu ta khua
chiếc dĩa quanh bàn. “Việc có khán giả đến xem rất có ích đấy ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.