TRONG TẦM NGẮM - Trang 26

buộc - thường độ tuổi từ mười bốn đến mười sáu.

*

Dyslexic: chứng khó

đọc - ND.

Tôi không tìm được từ nào để nói nữa. Một lời cảm ơn dường như là

không đủ.

“Mức lương tối thiểu,” Melissa nói nhanh, “và phải qua giai đoạn thử

việc, từ thứ hai đến thứ sáu, kết hợp giữa ca sớm và ca muộn. Thỉnh thoảng
sẽ phải làm việc vào cuối tuần.”

“Tớ nợ cậu một lần nhé,” tôi nói.
Melissa phẩy tay trước thái độ của tôi. “Thế bạn bè để làm gì?”
“Có lẽ con nên đưa tiền cho mẹ, bây giờ con đã có việc làm rồi mà,”

Simon nói. Tôi nhìn anh một cách sắc lẹm. Simon chưa bao giờ tham gia
vào việc dạy dỗ bọn trẻ. Những cuộc trò chuyện như thế không quá cần
thiết, bởi khi tôi gặp Simon, bọn trẻ đã mười tám và mười bốn tuổi. Tự thân
bọn chúng đã gần như người trưởng thành, mặc dù chúng cư xử không
được như vậy. Chúng không cần đến một người cha mới, và ơn trời, Simon
cũng chưa bao giờ cố làm như vậy.

“Sao chú chẳng nhắc Katie góp tiền?”
“Con bé ít tuổi hơn con. Con hai mươi hai rồi, đủ lớn để tự đứng trên

đôi chân của mình.”

Justin đu đưa đôi chân và đứng dậy trong một động tác mềm dẻo như

nước. “Chú điên rồi! Thế còn việc chú nộp tiền thì sao, trước khi chú bắt
đầu dạy cháu phải làm gì?”

Tôi ghét điều này. Hai người mà tôi yêu thương đối đầu với nhau.
“Justin! Không được nói với chú Simon như thế!” Việc lựa chọn để

đứng về một phe không phải là quyết định tỉnh táo, nhưng ngay khi tôi nói,
tôi thấy cái nhìn trong mắt Justin, giống như tôi vừa phản bội nó vậy. “Chú
chỉ gợi ý thôi mà.

Mẹ không đòi hỏi các con nộp tiền.” Tôi sẽ không bao giờ đòi hỏi, và

tôi chẳng quan tâm nếu mọi người nghĩ rằng tôi nhu nhược. Tôi sẽ không
suy chuyển. Nếu tôi yêu cầu Justin nộp tiền, dù là mức ít nhất, để chi trả
cho phần ăn ở của nó, thì nó chẳng còn đồng nào. Nó sẽ sống ra sao? Đấy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.