TRONG TẦM NGẮM - Trang 296

cách đóng lại, và có những người,” ông nhìn thẳng vào mắt cô, “có những
người chỉ muốn đi tiếp.”

Kelly nghĩ tới Lexi và ước muốn của Cathy Tanning về việc bắt đầu

lại tất cả, trong căn nhà mà chỉ mình cô ấy có chìa khóa.

“Đừng bỏ cuộc vì những nạn nhân mong muốn những điều khác

chúng ta. Điều đó không hề biến họ thành sai trái. Hãy tập trung vào cuộc
săn đuổi - vào tài năng của cô - trong vụ án này, một cách toàn diện! Đâu
đó ngoài kia có một kẻ tội phạm hàng loạt nào đó phải chịu trách nhiệm về
những vụ hiếp dâm, giết người và rình mò hàng chục phụ nữ. Hãy tìm
hắn!”

Người ta bị tóm chỉ vì bất cẩn.
Các người sẽ không thể tìm thấy tên tôi trong các dấu vết số dẫn tới

findtheone.com. Tôi luôn chỉ sử dụng tên tuổi của người khác, mượn từ
những chiếc ví và túi áo khoác.

James Stanford chẳng hề hay biết rằng anh ta có một hộp thư lưu ở

phố Old Gloucester hay chiếc thẻ tín dụng của anh ta được sử dụng để chi
trả cho các quảng cáo trên tờ London Gazette. Mai Suo Li, cậu sinh viên
Trung Quốc, đã sung sướng dâng tặng tài khoản ngân hàng của mình ở Anh
chỉ để đổi lấy đủ số tiền mặt mua vé máy bay về nhà.

Còn những cái tên khác nữa. Thôi, đừng quan tâm! Dù vậy, tờ biên lai.

Thật là bất cẩn!

Một mật khẩu cửa, được viết nguệch ngoạc một cách thiếu suy nghĩ

trên góc đầu thừa đuôi thẹo của tờ giấy, lẽ ra không bao giờ được xem là
kết thúc của tất cả. Bây giờ, khi tôi nghĩ về nó, khi tôi nghĩ về sự bất cẩn,
thì trong tôi dâng đầy cơn thịnh nộ. Thật ngu xuẩn! Nếu không có tờ biên
lai, mọi điều đều hoàn hảo. Không thể dò ra.

Dù thế, chưa phải là kết thúc. Khi bị dồn vào góc chết, bạn chỉ có một

điều để làm.

Kháng cự lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.