TRONG TẦM NGẮM - Trang 297

30

T

ới bữa trưa, bàn ăn tối đã sạch sẽ, ngôi nhà lấy lại phần nào trật tự. Tôi

ngồi bên bàn và xem qua sổ sách của Graham, cảm thấy thư giãn một cách
lạ lùng khi ghi chép một cách có phương pháp các loại phí taxi và ăn trưa.
Điện thoại của tôi kêu bíp với một tin nhắn từ cảnh sát Swift trả lời tin nhắn
trước đó của tôi.

“Xin lỗi vì đã không liên lạc. Gửi chị chút tin cập nhật nhanh nhé, tôi

sẽ gọi lại cho chị sau. Chúng tôi cho rằng kẻ tội phạm đã điều hành trang
web từ một quán cà phê tên là Espress Oh! gần quảng trường Leicester, quá
trình điều tra vẫn đang diễn ra. Luke Harris vẫn tại ngoại, tôi sẽ cho chị biết
ý kiến từ Dịch vụ Công tố Hoàng gia. Làm việc tại gia có vẻ như là một
bước đi tốt đấy. Bảo trọng nhé!”

Tôi đọc tin nhắn hai lần. Rồi tôi nhặt tệp giấy tờ linh tinh trên bàn và

lấy ra tờ hóa đơn của Espress Oh!. Tôi nhìn vào dãy số được viết nguệch
ngoạc đằng sau, rồi tìm kiếm ngày tháng. Màu mực ở phía dưới bị nhòe
khiến tôi không thể đọc được. Nó đã ở đây bao lâu rồi? Trong nhà không hề
lạnh, nhưng tôi run rẩy và tờ hóa đơn lật bật trong tay tôi. Tôi vào bếp.

“Katie?”
“Dạ!”
Con bé đang trét bơ vào bánh trên mặt bàn bếp chứ không dùng đĩa.

Nó vét vụn bánh mì vào tay hất vào bồn rửa. “Con xin lỗi,” nó nhìn tôi.
“Chỉ là vài vụn bánh mì thôi mà, mẹ.” Tôi đưa cho con gái tờ hóa đơn.
“Con đã đến đây bao giờ chưa?” Tôi thấy đầu nhẹ bẫng, như thể tôi đang

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.