TRONG TẦM NGẮM - Trang 47

Katie làm phục vụ bàn tại một nhà hàng gần quảng trường Leicester.

Nó có thể tìm nhà hàng nào đó gần nhà hơn, nhưng con bé thích được ở nơi
mà nó gọi là “trái tim của thành phố” - ý nó là nơi mà con bé nghĩ rằng có
nhiều cơ hội để gặp gỡ một nhà sản xuất phim hay một nhà quản lý nào đó
đang vơ vẩn quanh Covent Garden và Soho, hơn là ở Forest Hill. Chắc là
nó đúng, mặc dù trong suốt mười tám tháng nó làm việc ở đó, điều này vẫn
chưa từng xảy ra.

Dù thế, ngày hôm nay, Katie không đi làm ở nhà hàng. Hôm nay nó

đến một buổi thử vai, ở đó một người trong hàng dài các nhà môi giới nghệ
thuật sẽ gặp nó và sẽ đồng ý nhận nó như con bé hy vọng. Tôi ước rằng tôi
tin tưởng vào con bé nhiều như nó mong muốn, nhưng tôi là một người
thực tế. Nó xinh đẹp, tài năng thật đấy, nó là một nghệ sĩ tuyệt vời, nhưng
con bé cũng chỉ là một đứa con gái mười chín tuổi đến từ xó xỉnh Peckham,
và cơ hội để nó vớ được thời điểm may mắn cũng giống như việc tôi thắng
xổ số mà thôi, và tôi thậm chí còn không chơi trò ấy.

“Hãy hứa với mẹ rằng nếu lần này không đến đâu, thì ít nhất con cũng

xem xét khóa học thư ký mà mẹ đã nói với con nhé!”

Katie nhìn tôi một cách đầy khinh miệt. “Như là phương án hai để lùi

lại thôi mà.” “Cảm ơn mẹ đã tin tưởng.”

Quảng trường Leicester đông nghẹt. Tới thanh chắn kiểm soát vé,

chúng tôi nhanh chóng tách nhau ra. Khi tìm lại được con bé, tôi bóp tay
nó.

“Mẹ chỉ thực tế thôi, tất cả là thế.”
Nó cùng tôi đi qua quảng trường và tôi không trách nó. Vì sao tôi lại

chọn đúng thời điểm đó để nhắc đến khóa học thư ký? Tôi nhìn đồng hồ.
“Con sẽ không đến đó bốn mươi lăm phút nữa được đâu. Để mẹ mua cho
con tách cà phê nhé!”

“Con thà tự làm lấy còn hơn.”
Mình đáng bị như vậy, tôi nghĩ, nhưng nó đã bắt gặp sự đau đớn trong

mắt tôi.

“Ý con là con sẽ tự đến buổi thử vai, thế thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.