TRÔNG VỀ QUÊ MẸ - Trang 14

quen đang chăm chú nhìn mình, Phiên giả đò dụi mắt như có bụi và nói :
- Chứ anh ở đâu mà đi xe nầy ?
- Tui ở trên Sài Gòn đó. Bữa nay má tui cho tui về thăm ngoại. Vui ghê. Vài
bữa
nữa lại phải đi học, buồn chết đi được. Nè, mà anh đã đi xem xi-nê lần nào
chưa ? Có bữa tui trốn học đi xem phim cao-bồi bắn nhau vui quá, nhất là
phim « Vì một nắm đô-la » đó. Trời anh biết không « Ít - guốc » đóng cao
bồi hay pa chê. Bắn đoàng, chết một thằng. Đoàng đoàng, chết hai thằng,
chết hết, rùng rợn lắm…
Phiên há hốc mồm nghe cậu bé trước mặt nói chuyện. Phiên chưa từng
nghe một câu
chuyện, một lối kể chuyện nào giống như cậu bé đang kể. Phiên say sưa
nhìn, cậu bé chỉ trạc bằng tuổi Phiên,nhưng thân hình ốm yếu hơn. Cậu
mặc một chiếc áo xanh nhạt, quần tây dài kẻ ca rô màu thẫm trông sang
trọng và nổi bật hẳn giữa những người nhà quê khác. Cậu chỉ đi một mình
nhưng mạnh dạn và lanh lợi, không có vẻ gì sợ sệt cả.
- Lên Sài Gòn nhớ coi « Vì một nắm đô-la » nghe, hay tuyệt đó, bỏ qua rất
uổng.
Phiên ngẩn ngơ gật đầu đại.
- Ừa, mà bồ đã lần nào xem xi-nê chưa ?
Phiên ngạc nhiên :
- Xi-nê là gì, chớp bóng đó phải không? Dưới tui người ta thường gọi là
chớp bóng chứ không nói như vậy.
- Ừa, chớp bóng cũng được. Nhưng bồ đã xem lần nào chưa ?
- Có, tui xem mấy lần rồi chớ.
- Bồ xem phim nào rồi ? « Hắc Bạch kiếm khách » rồi chưa, «Thiên sơn đại
hiệp » rồi chưa, « Rin-gô » rồi chưa ?
Phiên ngỡ ngàng :
- Tui không có xem mấy tuồng đó, cái khác tề.
Cậu bé hỏi dồn :
- Khác là phim gì, bồ kể thử coi để rồi tui coi tui có xem mấy phim đó chưa
?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.