TRÔNG VỀ QUÊ MẸ - Trang 26

thuộc. Bây giờ nằm đây nhớ về con sông quê hương, Phiên thấy lòng mình
man man…
- Ê tụi bây dậy đi chớ, trễ hết rồi đó mấy cha nội.
Bác tài xế cáu gắt nhặng cả lên. Mặt trời đã nghiêng chiều. Cơn mệt nhọc
khó chịu của
buổi trưa mùa Hạ đã làm bác ngủ quên, hành khách ngủ quên, anh lơ xe
ngủ quên. Không ai gượng dậy nổi và ai cũng muốn nằm ráng thêm một
giấc. Phiên và Linh lồm cồm bò dậy. Linh càu nhàu :
- Tức quá, mới ngủ được chút xíu. Tối nay về nhà phải ngủ một giấc đến
sáng thứ
hai luôn.
Phiên cười thầm một mình : hôm nay là thứ hai cơ mà.
Bác Sáu đã dậy từ lúc nào đang nồi nghiêm chỉnh phì phà điếu thuốc lá.
Bác thấy hai đứa bảo liền :
- Ngủ ngon quá ta. Có bữa trễ cả xe rồi kêu.
Phiên độ chừng bác Sáu trở dậy kiếm hai đứa và thấy cả hai cùng nằm ngủ.
Bác không
kêu dậy vì biết bọn trẻ bị mệt. Đám hành khách khi ngủ im lặng bao nhiêu,
bây giờ lại ồn ào bấy nhiêu. Tiếng la, tiếng cười, tiếng chửi lộn vì bị dành
mất chỗ kéo dài mãi đến khi xe chạy. Gió mát lại ùa vào xe. Có người tiếc
giấc ngủ dở hồi trưa tựa đầu vào thành xe gà gật nốt đoạn đường cuối.
Phiên cũng thấy mình buồn ngủ chi lạ. Tiếng hỏi của Linh như bay mất
trong hai cơn gió lùa liên tục. Cái mát phả vào da thịt Phiên như che hết
mọi giác quan. Phiên nhắm mắt lại ngủ vùi, đầu ngoẻo về một phía. Linh
hỏi mãi không thấy đáp, quay lại chau mày một tí rồi bỗng nó cảm thấy như
cơn ngủ hồi nãy kéo đến. Nó cũng nhắm mắt và vài phút sau nó chỉ còn
nghe tiếng xe loáng thoáng nhịp nhàng mơ hồ như những lời ru.
- Phiên, Phiên đến nơi rồi, dậy đi, đến nơi rồi.
Phiên dụi mắt nhổm đầu dậy. Hình ảnh đầu tiên Phiên nhìn thấy là những
bóng đèn
xanh đỏ chớp rực rỡ. Những dây đèn điện sáng loáng từng hàng trong cơn
nắng chiều vừa chập choạng. Rồi những âm thanh, tiếng động, nghe ồn ào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.