TRÔNG VỀ QUÊ MẸ - Trang 42

Đến vần K rồi. Phiên chợt nhổm dậy lắng tai nghe ngóng. Gần đến vần L
rồi ? Phiên lẩm nhẩm tên Linh :
- Nguyễn Thái Linh. Nguyễn Thái Linh. Không biết nó có thi ở trường nầy
không ?
Tiếng vị giáo sư đọc danh sách thí sinh thi đậu vẫn đều đều, thản nhiên và
bình
thường.
- Chín bốn hai Nguyễn Văn Là, chín năm mươi Trần Lên, chín năm mốt Tạ
Văn Linh, chín năm hai Thái Ngọc Linh, chín năm ba Nguyễn Thái Linh,…
một ngàn lẻ một…
Phiên không nghe gì nữa, nó reo lên một tiếng sung sướng. Linh có đi thi,
Linh đậu rồi, chì thật. Chú bé đứng bên cạnh ý chừng nóng ruột hỏi mát :
- Mầy đậu rồi hả, về nhà khao đi. Đứng đây la quá trời, để người ta nghe
tiếp chớ.
Phiên lắc đầu :
- Đâu…bạn tui đó chớ !
Cậu bé xí một tiếng lớn :
- Xí, lãng xẹt, tưởng mầy đậu chớ bạn đậu mà la lối hoài.
Tuy bất bình nhưng chợt nhớ còn phần mình nữa, Phiên đâm lo.
Nỗi lo bây giờ lớn hơn lúc trước nhiều. bởi ở đó có sự ganh đua. Nếu Phiên
rớt thì ê mặt lắm. Chắc Phiên sẽ không bao giờ nhìn mặt Linh nữa. Rớt thì
dị quá rồi còn mặt mũi nào mà chơi nữa. Mặt tái như bị cảm, Phiên đứng
yên, tai lắng nghe mà trí lại rối bời.
Càng đến vần P, Phiên càng lo nhiều. Đôi lúc Phiên như muốn kéo dài thời
gian đọc
danh sách học sinh thi đậu. Đôi lúc Phiên muốn đọc thật nhanh hoặc ước gì
coi được bản danh sách đang ở trong tay vị giáo sư đứng trên kia. Mỗi lần
số ký danh nhảy vọt là mỗi lần tim Phiên cũng vọt theo. Mãi cho đến khi số
ký danh một năm năm hai Nguyễn Văn Phiên được kêu tên, Phiên vẫn còn
ngẩn ngơ đứng sững. Một phút sau, cơn vui mừng mới òa vỡ cùng lúc với
hai giọt nước mắt mấp mé ở rèm mi trên gương mặt thật tươi. Phiên chạy
nhanh ra cổng trường và khi dừng lại để đón xe, Phiên mới thốt ra được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.