TRÔNG VỀ QUÊ MẸ - Trang 43

tiếng nói đầu tiên. Không nói với ai, chỉ một mình và nhỏ, thật nhỏ tựa nói
thầm :
- Mẹ ơi ! Con đậu rồi !…
***
- Hải, ra đây anh biểu ! Hải, Hải…
Phiên kêu mấy tiếng thật lớn. Thằng Hải đứng im trong xó tủ không thèm
trả lời, Phiên nhịp cây roi trên mặt bàn :
- Hải không biết vâng lời gì cả. Anh nói bao nhiêu lần rồi, vở phải sạch sẽ,
không được làm đổ mực lên vở, không được vẽ bậy lên bìa. Không được xé
giấy làm tàu bay, tàu thủy để chơi. Thế mà sách vở như thế nầy hả ? Lại
còn bài vở nữa. Cả buổi chiều nay không chịu học hành gì hết. Có mỗi một
bài sử cũng không chịu học là nghĩa làm sao ?
Quyển vở nhầu nát bê bết mực nằm chỏng chơ trên mặt bàn. Thằng Hải
đưa mắt liếc nhìn quyển vở, cười mím chi.
- Ra ngồi vào ghế học bài, mau lên !
Thằng Hải vẫn đứng nguyên chỗ cũ. Gương mặt lầm lì. Nó nhìn chiếc roi
trên tay
Phiên rồi khẽ đưa cùi chỏ tay về phía Phiên. Phiên bắt gặp. Cơn giận nổi
lên. Phiên cố nén, nhưng không được. Phiên quất mạnh vào mông đứa học
trò lì lượm. Thằng Hải khóc thét lên như bị cắt vào da thịt. Phiên chùng tay
lại.
- Bây giờ Hải có chịu ra ngồi học bài đàng hoàng không ?
Thằng Hải vừa khóc vừa la lớn :
- Không ra đó, làm gì không ? Làm tàng tao về tao méc má cho coi, hu
hu…
Phiên ngao ngán bỏ cây roi xuống. Mười bữa như chục, không bữa nào
thằng Hải
không cãi lại đôm đốp vào mặt Phiên. Ngọt ngào có, đe dọa có, dỗ dành có,
nhưng thằng Hải vẫn không lúc nào chịu học bài. Nó lười biếng đến độ
Phiên không tha thứ nổi. Mà lạ thay, có bốn đứa thì ba đứa kia ngoan ngoãn
thương Phiên vô cùng, chỉ có Hải là khó dạy.
Chắc là tại anh Quất cưng chiều nó quá trớn. Phiên nghe đâu như ngày xưa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.