TRÔNG VỀ QUÊ MẸ - Trang 44

lúc đẻ Hải,
chị Quất gặp nhiều khó khăn, đẻ khó, lúc mới sinh thằng Hải èo uột đến sợ,
đau ốm hoài, anh chị Quất phải tốn biết bao nhiêu tiền của mới giữ được
Hải cho đến bây giờ. Vì nó ốm yếu nên anh chị Quất không bao giờ la
mắng hoặc đánh đập nó. Trái lại luôn luôn cưng chiều, muốn gì được nấy.
Thằng Hải đâm lì lượm, hư đốn là vì vậy. Mới tám tuổi đầu mà nó lì lượm
đến phát ghê, lại rắn mắt. Nó nghịch ngợm quá chừng, cứ lấy sách vở, bút
mực của Phiên ra phá. Thậm chí chiếc áo sơ-mi trắng để đi học của Phiên,
nó cũng vấy mực vào. Tay dơ đầy đất cát, nó dám lau mạnh vào quần áo
của Phiên giắt phơi sau nhà. Chỉ mỗi một mình thằng Hải làm Phiên mất
bao nhiêu thời giờ, bao nhiêu hơi. Tuy vậy Phiên vẫn luôn luôn ngọt ngào
dỗ dành nó hầu mong nó đổi tánh bớt. Còn cứng rắn quá thì không được
với anh chị Quất, vì nóng lòng thương con, chị Quất đâm ra có ác cảm với
Phiên.
- « Má ơi, thằng Hải nó lì quá nên bị anh Phiên đập nó , má ơi ! ».
Tiếng con Thanh mách lại với chị Quất khi chị Quất đi chợ về. Phiên nhìn
về phía
thằng Hải. Nó đang vênh tai nghe ngóng.
- Nó ở đâu rồi ?
Vừa nghe đến đó bỗng thằng Hải tru tréo lên. Miệng há to như bị ai đập
vào người.
- Trời ơi, đau quá, hu hu…đau quá má ơi !
Chị Quất hốt hoảng chạy vào. Giỏ đồ ăn rơi dưới chân, mấy trái cà chua đỏ
nằm lăn
dưới gầm giường. Thằng Hải được thế lại khóc già. Nước mắt không biết ở
đâu tuôn ra như máng xối. Phiên đứng dậy phân bua :
- Bác nghĩ coi, Hải nó hư quá đi mất. Sách vở đầy mực nhòe nhoẹt, bài vở
lại không
thuộc, cháu mới đánh một cái mà nó khóc vang nhà.
Chị Quất không nói không rằng cởi quần Hải tìm dấu roi. Chỉ thấy một dấu
chạy từ mông này sang mông bên kia. Chị lau nước mắt cho con rồi quay
lên nói với :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.