TRÔNG VỀ QUÊ MẸ - Trang 60

Phiên vui vẻ đáp:
- Dạ để cháu vào.
Linh có vẻ tỉnh hơn ngày hôm qua. Thấy Phiên vào, Linh ngoắt lại gần:
- Bồ ở luôn đây với mình rồi há.
Phiên ngần ngừ:
- Ơ…Ừ…
- Tui có đem quà cho Linh đó. Để ở bên phòng kia.
Linh cười:
- Bánh ú phải không? Mà bữa nay đau ăn không được. Thôi bồ ăn hết đi, để
nó hư
uổng lắm. Khi nào mình lành bệnh hẳng hay.
- Linh thấy bớt đau chưa?
- Mấy bữa như có ai đốt bụng đó. Tưởng chết chớ.
Linh nắm chặt tay Phiên. Cơn mê lại đến bất chợt. Phiên chạy ra kêu má
Linh, bà đi
vào đổ thuốc. Linh lại đi dần vào giấc ngủ.
Phiên thẫn thờ ra vườn. Nắng buổi sáng bắt đầu nóng dần. Bữa nay phải
báo cho bác
Quất hay kẻo ông bà lại không biết mình đi đâu thì nguy. Mấy đồng bạc
kẽm vẫn còn nguyên trong túi quần. Phiên xách gói bánh ú định đem về
phân phát cho mấy đứa nhỏ, vào trong thưa với ba má Linh xin về.
Đón được xe về nhà thì đã trưa. Con ngõ hẹp vắng lặng. Phiên độ chừng cả
nhà đang sửa soạn dọn cơm lên bàn. Phiên đắn đo cân nhắc để kể với anh
chị Quất câu chuyện của Linh. Vả lại, anh chị Quất cũng mến Linh lắm.
Chắc mọi sự sẽ dễ dàng.
Hai cánh cửa chỉ khép hờ, Phiên đẩy nhẹ. Nhưng cánh cửa vừa mở được
một cánh, Phiên đã phải cúi rạp đầu tránh một vật bay ngang.
- Xoảng…Xoàng…
Âm thanh vỡ vụn của sứ kêu loảng xoảng sau lưng. Phiên tái mặt nhìn lên.
Phiên cảm thấy run run trước quang cảnh cả nhà. Mấy đứa nhỏ đứng thút
thít ở các góc nhà. Chị Quất đầu tóc rũ rượi nằm phục trên phản, miệng kể
lể. Anh Quất vớ tay đụng gì quăng nấy. Mặt anh đỏ gay hầm hầm. Thoáng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.