TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 101

thành, cư dân nơi này đã bị đuổi đi hết từ lâu, trông như một khu nhà
hoang. Họ dừng lại trước một căn biệt thự ba tầng.

“Tiểu sư thúc, mời xuống xe!” Matsui Akagi nói đoạn liền đẩy

cửa xe xuống trước, sau đó mở cửa xe giúp Phan Tuấn: “Xin mời, bên
trong có người đang đợi!”

Phan Tuấn xuống xe, lúc này trời đã ngả về chiều, vì mới có một

trận mưa nên cầu vồng rực rỡ khắp trời.ngôi biệt thự dưới ráng chiều
toát lên vẻ trang nghiêm đặc biệt, một tòa kiến trúc ba tầng màu đen,
bên ngoài là hàng rào sắt vươn cao, trên phố không một bóng người.
Phan Tuấn hơi do dự, rồi cất bước đi vào trong.

Phan Tuấn đẩy cửa ngoảnh đầu lại nhìn, thấy Matsui Akagi gật

đầu, anh cười nhẹ một tiếng, rồi đi vào trong tòa biệt thự. Biệt thự số 0
ngõ Đông Giao, Bắc Bình.

Tuy rằng đang giữa mùa hè, nhưng tòa biệt thự số 0 này lại khiến

người ta thấy lạnh hết cả sống lưng, vì phía trong cửa bày ngổn ngang
mấy cái giá treo cổ bằng sắt. Bậc thang bằng đá Đại Lý màu đen, cầu
thang bằng cẩm thạch trắng, tựa hồ toát ra một làn hơi lành lạnh.

Phan Tuấn đi qua mười ba bậc thang, vừa bước tới cửa sảnh

chính, cánh cửa đột nhiên chầm chậm mở ra. Trên xô pha trong phòng
khách là một lão già khoảng hơn sáu mươi, tướng mạo quắc thước vận
áo dài, miệng mỉm cười. Ông ta trông thấy Phan Tuấn lập tức đứng
lên, nói: “Ha ha, muốn gặp Phan gia trong truyền thuyết quả thật
không dễ chút nào!”

Ông già này nói tiếng Trung rất lưu loát, nhưng loáng thoáng vẫn

nghe ra được chút tạp âm, chắc cũng là người Nhật.

“Ông là?” Phan Tuấn cố làm ra vẻ nghi hoặc.
“Vẫn nghe Phan gia thông minh hơn người, sao lại không đoán

được ta là ai chứ?” Thực ra Phan Tuấn từ lúc ngồi trên xe đã đoán
được đại khái rồi, người này hẳn là quân tử của nhánh khu trùng sư hệ
Hỏa còn lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.