TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 156

“Hôm nay ngoài cổng thành đột nhiên có rất nhiều lính Nhật,

trọng điểm kiểm tra những người bị thương, hình như đã đoán được
Phan gia chưa ra khỏi thành. Mà bắt đầu từ đêm nay thi hành lệnh cấm
đi lại ban đêm, người nào đi bừa ngoài phố nhất loạt giết không luận
tội, xem ra mấy ngày này muốn ra khỏi thành e rằng rất khó khăn.”
Lời của Biện Tiểu Hổ làm Phan Tuấn thấy lòng mình thắt lại, quay
đầu nhìn Phan Dao đang nằm trên giường. “Sợ rằng Phan Dao không
thể cầm cự được lâu thế.”

“Phan gia chớ nôn nóng, để tôi nghĩ cách khác.” Hoắc Thành

Long nói đoạn liền gọi Biện Tiểu Hổ lại bên cạnh thì thầm bên tai mấy
câu gì đó, Biện Tiểu Hổ lập tức biến sắc mặt: “Đương gia, chuyện
này...”

” Cứ làm theo lời ta nói đi!” Hoắc Thành Long vỗ vỗ vai y nói.
” Đương gia, có cần nghĩ lại một chút không?” Biện Tiểu Hổ

nhíu chặt hai hàng lông mày nói.

‘Đi đi, giờ việc đưa Phan gia ra khỏi thành là quan trọng.” Hoắc

Thành Long siết vai Biện Tiểu Hổ, y thấy đương gia đã hạ quyết tâm,
bèn “vâng” một tiếng, xoay người vội vã đi ra.

Hoắc Thành Long mỉm cười ngồi xuống trước mặt Phan Tuấn,

anh tò mò hỏi: “Hoắc đương gia, rốt cuộc là chuyện gì vậy.”

“Không có gì, Phan gia, mấy vị chuẩn bị một chút đi, đêm nay tôi

nhất định sẽ đưa các vị ra khỏi thành.” Dứt lời, Hoắc Thành Long
đứng lên, tiện tay cầm khẩu súng trên bàn, nhìn Thời Diểu Diểu nói:
“Bọn chúng tôi, vẫn phải dựa vào cái này mới được.” Nói xong, liền
cầm súng đi thẳng ra phía cửa đường hầm.

Sau khi Hoắc Thành Long ra ngoài, Tý Ngọ ghé vào bên cạnh

Hoắc Thập Tam hỏi: “Lão đại nhà các người chuẩn bị làm gì thế?”

Hoắc Thập Tam lắc đầu, hai hàng lông mày rậm nhíu lại nghĩ

ngợi, đột nhiên “a” lên một tiếng: “Chẳng lẽ lão đại chuẩn bị làm việc
đó?”

“Việc gì?” Ánh mắt ba người còn lại đều đổ dồn vào y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.