TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 362

“Kinh kịch trong lầu Quảng Đức sắp kết thúc rồi, pháo hoa sẽ

phóng ngay bây giờ đây. Mọi người mau chuẩn bị một chút, Thời a
đầu, cháu ngồi vào cái này, Phùng sư phụ mang theo đầu lâu của Hoắc
Thành Long và Biện Tiểu Hổ ngồi ở cái kia, ta và Tý Ngọ dùng cái
này.” Dứt lời, Phan Xương Viễn liền lệnh cho người hầu giải Tý Ngọ
vẫn bị giam trong mật thất ra sân sau.

Tiếng chiêng trống hạ màn gõ một hồi, mấy người đều đã lên

thiết bị phi hành, chỉ đợi pháo hoa nổ là châm ngòi nổ phía sau, mượn
sự yểm hộ của pháo hoa mà bay khỏi Bắc Bình, nhưng tiếng chiêng
trống đã dứt một hồi lâu vẫn không thấy pháo hoa đâu.

“Chuyện gì vậy?” Phùng Vạn Xuân chỉ sợ tình thế có biến, sốt

ruột hỏi.

“Mọi người ở đây đợi một lát, ta ra ngoài xem sao.” Phan Xương

Viễn xuống khỏi thiết bị phi hành, lập tức cảm thấy trước mắt tối sầm,
suýt chút nữa ngất xỉu, may mà có Tý Ngọ đỡ kịp. Phan Xương Viễn
liếc mắt nhìn Tý Ngọ bị trói cả hai tay, khẽ gật đầu, đang định đi ra thì
một người hầu vội vã đẩy cửa chạy vào: “Không xong rồi!”

“Chuyện gì mà phải cuống cả lên thế, sao giờ này vẫn chưa bắn

pháo hoa?” Phan Xương Viễn hơi sốt ruột hỏi.

“Không phải, không phải, cái người tên Matsui Akagi kia khăng

khăng không chịu cho bắn pháo hoa!” Người hầu nói tới đây, mồ hôi
đã ướt đầm đìa.

“Ngươi không nói với hắn đây là quy định của lầu Quảng Đức

à?” Phan Xương Viễn vừa nói câu này ra đã tự thấy hối hận, đám
người Nhật này thì hiểu gì quy với định chứ, nếu hiểu thì đã không
xâm chiếm đất nước người ta rồi.

Tên người hầu bất lực đáp: “Tên đó không chịu nghe lí lẽ gì cả.”
“Được rồi, ta biết rồi, ngươi ra ngoài đi!” Phan Xương Viễn thở

dài, lòng rối như tơ vò, giờ là thời cơ tốt nhất để rời khỏi thành Bắc
Bình, chậm ắt sinh biến, nhưng nếu mạo hiểm phát xạ thiết bị phi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.