TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 74

” Hả ?” Tôn Thạch thoáng ngạc nhiên, chẳng lẽ như vậy là đã

xong rồi ?

Chỉ thấy Phan Tuấn không biết từ lúc nào đã lấy ra một mũi ngân

trâm khá dài, sau đó khe khẽ rạch vỡ cục ” đậu phụ máu” kia, bên
trong không ngờ lại xuất hiện một con sâu to như hạt đậu.

” Đây là...” Tôn Thạch nghi hoặc hỏi.
” Thi trùng.” Phan Tuấn gí con thi trùng xuống đất rồi đứng dậy,

hai hàng lông mày nhíu chặt: ” Chắc là bọn họ.”

” Ai ?” Tôn Thạch hoảng hồn hỏi.
Đúng lúc này, một giọng nói lành lạnh bên ngoài vẳng vào: ” Hừ,

Phan gia quả nhiên có chút kiến thức, vừa nhìn đã nhận ra ngay rồi.”

Tôn Thạch giật mình, vội đưa mắt nhìn Phan Tuấn, chỉ thấy Phan

Tuấn mỉm cười, bộ dạng có vẻ rất chắc chắn.

” Rầm !” một tiếng, cửa bị đá bật ra, người bước vào không ngờ

lại chính là hán tử trẻ tầm trên dưới hai mươi kia, y bước vào đứng
trước mặt Phan Tuấn. Tôn Thạch sắc mặt tái nhợt nhìn người kia, một
khắc sau mới kinh ngạc thốt lên: ” Tiểu Vũ Tử ?”

Người trẻ tuổi chỉ cười khảy.
” Tôn đương gia, y không phải là Tiểu Vũ Tử mà anh biết đâu.”

Phan Tuấn lạnh lùng nói, sau đó khe khẽ đặt tay lên thắt lưng. Hán tử
ấy nhanh tay nhanh mắt, giật nhẹ tay một cái, một đại hán lập tức từ
bên ngoài lăn vào, ngã vật dưới đất. Chính là đại hán chừng ba mươi
đi cùng với họ, lúc này tay anh ta dường như bị thứ gì đó trói chặt,
miệng bị nhét giẻ, ú a ú ớ không nói ra lời.

” Rốt cuộc mày là ai ?” Tôn Thạch nói đoạn, tay đã rờ vào khẩu

súng.

“Tôn đương gia, nếu không muốn hắn chết cho nhanh thì đừng

nhúc nhích.” Người kia lạnh lẽo đe dọa, đoạn giơ tay lên, trên tay y rõ
ràng có một sợi tơ mảnh, mà sợi tơ ấy lại đang thắt vào cổ của đại hán
kia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.