TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 76

“Mục đích của ta là...” Lời vừa dứt, thân hình y bắt đầu di động

về phía trước, “Giết người...” hai chữ cuối cùng hòa nhịp với động tác
của y, trở nên phiêu hốt lửng lơ.

Thấy đối phương áp sát, nhưng Phan Tuấn vẫn không nhúc nhích,

chỉ thấy trên tay người kia không biết từ lúc nào đã có thêm một sợi tơ
mảnh như tơ tằm, bay vút về phía mắt anh. Đúng lúc này, trên nóc nhà
đột nhiên có một người rơi xuống. Hán tử kia lờ mờ cảm thấy trên đầu
lành lạnh, vội vàng tránh né. Người rơi xuống ấy không phải ai khác,
mà chính là quản gia Phan Dao. Thì ra sau khi nhìn ra Tiểu Vũ Tử là
đồ giả mạo, Phan Tuấn đã dặn dò Phan Dao chuẩn bị hành động. Vì
vậy, sau khi ra ngoài, Phan Dao bèn âm thầm leo lên xà nhà phục sẵn,
đợi Tiểu Vũ Tử bại lộ sẽ bất ngờ chế phục. Trên tay Phan Dao cầm
một thanh đoản đao bằng gỗ đào, tuy chỉ làm bằng gỗ, nhưng vì trên
lưỡi đao có tẩm trùng độc nên cũng có lực sát thương nhất định.

Thân hình Tiểu Vũ Tử khẽ động, không ngờ Phan Dao sớm đã

đoán được, thế đao lập tức bám theo. Tiểu Vũ Tử tuy linh hoạt nhanh
nhẹn, song vẫn là người trẻ tuổi, thiếu kinh nghiệm thực chiến, vừa
nãy nhảy tránh đã để lộ sơ hở, Phan Dao lập tức thừa cơ chặt một đao
lên sống lưng y. Tiểu Vũ Tử tức thì cảm thấy lạnh buốt cả người, từ
sống lưng đến gót chân trong chớp mắt cứng đờ như bị đóng băng,
thân thể không sao nhúc nhích được nữa.

“Thiếu gia, cậu xem nên xử lý thế nào?” Phan Dao thu đao vào

vỏ hỏi.

Phan Tuấn chầm chậm đi tới trước mặt Tiểu Vũ Tử, liếc nhìn y

rồi đột ngột thọc tay vào tóc y, Phan Dao giật mình, quả nhiên chỉ
thoáng sau, Phan Tuấn đã lột khỏi mặt Tiểu Vũ Tử một chiếc mặt nạ
da người.

Mặt nạ rơi xuống, phía sau không ngờ lại là một cô gái, khoảng

trên dưới hai mươi, tuy vẻ mặt hung hãn, nhưng cũng không che giấu
được nét đẹp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.