TRÙNG SƯ- TRÙNG TRÙNG BÍ ẨN - Trang 87

“Kim Thuận?” Phan Tuấn lao tới ôm lấy Kim Thuận, cảm thấy

toàn thân y đang co giật dữ dội, môi tím bầm lại, miệng sùi bọt trắng,
rõ ràng là đã trúng độc. Phan Tuấn vội bắt mạch cho y, mấy giây sau,
anh biến sắc, sao lại như vậy được?”

Anh buông cổ tay Kim Thuận ra, nhanh chóng sờ mó trên người

y, đột nhiên dừng lại ở cổ, sau đó cẩn thận xoay người y lai, Tý Ngọ
trợn tròn mắt lên nhìn Phan Tuấn.

Chỉ thấy ngón tay Phan Tuấn lướt trên gáy Kim Thuận, bất thần

dừng lại, rồi nhẹ nhàng rút ra một vật trông như sợi tơ, không ngờ lại
là một mũi Thanh ty.

Phan Tuấn cầm Thanh ty trên tay, đưa lên mũi ngửi rồi nói: “Đây

là mũi có độc tính mạnh nhất trong các loại Thanh ty, gặp máu là chết
ngay.”

“Tiểu sư thúc, chẳng lẽ chú cũng không có cách cứu hắn à?” Tý

Ngọ hỏi.

“Loại Thanh ty này vốn rất hiếm dùng, thông thường, khu trùng

sư để lại sử dụng lúc vạn bất đắc dĩ, căn bản không có thuốc giải.”
Phan Tuấn nói đoạn đảo mắt nhìn quanh quất, “Cự li phát xạ của
Thanh ty có hạn, rốt cuộc là ai có thể giết chết Kim Thuận trong
khoảng cách gần như vậy mà thần không hay quỷ không biết chứ?”

“Tiểu sư thúc, ý chú là tên sát nhân vẫn còn ở quanh đây?” Tý

Ngọ phấn chấn, đưa mắt nhìn quanh quất, ánh mắt lộ ra một tia hi
vọng.

“Đừng tìm nữa, chúng ta chôm Kim Thuận trước đã.” Phan Tuấn

không để Tý Ngọ đi tìm là có lí lẽ riêng, nếu một người có thể phát xạ
Thanh ty ở khoảng cách gần như vậy mà bản thân anh cũng không hề
phát giác, thì nhất định là cao thủ, giờ đi tìm hắn sợ rằng cũng chẳng
được tích sự gì.

Tý Ngọ gật đầu, từ khi Phan Tuấn cứu anh ta dưới tay Âu Dương

Lôi Hỏa, anh ta dường như hết sức kính trọng tiểu sư thúc tuổi tác

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.