TRƯNG TRẮC - Trang 111

Lạc tướng đã gặp những khách buôn người Hinđi, gặp cả những nhà

truyền giáo Ấn Độ. Nhưng mãi đến đêm ấy, ông mới biết cách mà người
Hinđi hưởng thụ. Lần ấy về Mê Linh, trong khi muốn khơi gợi bà Thiện,
ông đã kể lại chuyện bức tranh của gã khách thương, quả là có tác dụng.

Hôm nay ông từ Cửu Chân trở về, bà Thiện đón ông thật dịu dàng,

đem đến cho ông cảm giác mới mẻ, thèm muốn hưởng thụ. Ông thấy lửa
lòng bốc lên. Nắm lấy tay bà, ông hỏi:

"Hôm nay nàng tắm gội bằng thứ lá gì mà thơm vậy?"

Bà Thiện nói:

"Vẫn là thứ nước lá thường ngày đấy ạ. Chẳng qua mọi khi Lạc tướng

không để ý đến vợ mình mà thôi."

Lạc tướng thấy mình có lỗi, bèn dịu dàng nói:

"Nàng tha lỗi cho ta. Nào hãy đứng lên cho ta ngắm nàng."

Bà Thiện nói:

"Lạc tướng hôm nay có vẻ cao hứng. Thiếp vẫn là thiếp thôi mà."

Tuy nói thế, nhưng bà Thiện vẫn đứng dậy, quay nghiêng về phía ông.

Lạc tướng thốt lên:

"Nàng đẹp lắm. Nàng hãy để ta làm cho nàng vui."

Lạc tướng bế bà Thiện đặt lên giường, vừa nhắc lại cho bà nghe

chuyện mười hai bức tranh của người Hinđi, bàn tay mơn trớn khắp thân
thể bà, hỏi bà thích chọn cách nào. Một cảm giác mới mẻ, chưa bao giờ có
tràn đến trùm lên người bà. Bà Thiện bắt đầu run rẩy và rên lên khe khẽ.
Lạc tướng hôn nhẹ lên đôi môi mọng của bà, rồi thì thào vào tai bà những
câu mà ngày thường bà chưa bao giờ nghe. Bà Thiện bắt đầu khao khát, cơ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.