TRƯNG TRẮC - Trang 133

Dương đã hai lần cứu sống Thi. Một lần khi hai người đi săn gấu trên

đỉnh Ba Sơn, thì bất ngờ gặp một toán cướp đóng giả thợ săn chặn đường
đòi Thi phải nộp hết quả thực cho chúng. Bọn cướp có năm, trong khi đó
bọn Thi chỉ có hai, dùng lực mà đấu với chúng thì chưa chắc thua, nhưng
thế nào cũng khó tránh khỏi thương vong. Thi nói với Dương, nghe giọng
bọn cướp cùng với cách trang phục của chúng, có thể đoán chúng là người
huyện Vu, không nên động võ, phải dùng mưu lừa bọn chúng. Dương nói,
xin huyện lệnh phó thác cho Dương việc này. Thi tin Dương, liền gật đầu
cho Dương tự chủ trương. Dương tay không bước lên trước, làm ra vẻ chịu
khuất phục, cất giọng cầu khẩn:

"Thưa năm vị hảo hán, chúng tôi là dân sơn tràng ở huyện Vu, tính đi

săn kiếm ít thịt sấy khô dự trữ cho mùa đông. Tôi nhìn năm vị, biết chắc
các vị không phải người phường săn, vì cần ít thực phẩm nên phải làm việc
(cướp) này. Người đi săn thì phải thông thuộc đường lối, biết được tính thú,
nắm được thói quen sinh sống, cách thức kiếm mồi của chúng. Việc ấy
chúng tôi thành thạo. Chúng tôi săn được con nai to, giấu trong khe núi,
tính đi gọi thêm bà con tới giúp khênh về. Nếu năm vị hảo hán không chê,
chúng tôi xin biếu các vị toàn bộ phần thịt, chỉ xin giữ lại cái đầu, bốn cái
chân và chiếc đuôi. Chúng tôi có nghề, sẽ săn con khác..."

Tên cầm đầu nghe đối phương xưng là người huyện Vu thì động lòng,

nhưng vẫn cười to:

"Đến cái mạng của hai đứa mày, chúng tao còn chưa định tha, lại còn

xin lại cái đầu, bốn cái chân và chiếc đuôi. Chúng mày làm tao tò mò đấy.
Mày xin những thứ đó để làm gì?"

Dương chậm rãi nói:

"Con người sinh ra trên đời, làm ăn sinh sống đều được các thần núi,

thần sông, thần mưa, thần gió, thần lửa cai quản. Thần núi Ba Sơn ban cho

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.