TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG - Trang 111

Nửa giờ sau, trong buồng im tiếng rên. Đột ngột, tiếng khóc oe oe bật

lên khiến Chum ứa nước mắt. Mè Xỉ vào buồng, chỉ thấy con gái nằm thở
trên chiếu và đứa bé quẫy khóc trong cái nia. Từ đầu đến cuối mè không
nom rõ ông mỏ xa đo (thầy cúng), cũng không nghe ông nói câu nào. Mè
xoắn xuýt giục con rể:

- Phúc đức! Mày bắt gà cho ông đi. Bắt con mái vàng đang đẻ, lấy

chai mật ong...

Chum chạy ra đến gốc me cạnh hàng rào, thấy Cống đang lau tay. Bác

dúi cho Chum mẩu quế: "Anh mài cho chị uống. Che buồng lại thật kín
nhé. Đừng cho đi tắm ngay. Bà con ở đây mới đẻ vài hôm đã ra suối tắm,
dễ ốm lắm". Chum ấp úng: "Bác ạ, bác...". Anh vơ bàn tay Cống áp vào cổ
vào mặt mình, nghẹn lời.

Sáng hôm sau, mè Xỉ còn giục con rể đi lễ tạ:

- Cái móng con gì ông mỏ xa đo đưa mày ấy, uống nóng hơn uống

rượu. Mày bắt con mái vàng béo nhất, lấy chai rượu mật ong...

Nhưng con gà mái vàng đã bị bọn lính đi tuần cuỗm mất tối hôm qua,

giữa lúc bối rối. Vết giày đinh hằn rõ cạnh ổ. Mè tắm cho cháu xong, ra
đứng đầu hiên nhà chửi có ngành có ngọn. Cả làng không ai biết chửi như
mè cả, nghe mè chửi lính, ai cũng sướng bụng.

***

Hòn núi Vượng vẫn sừng sững nhô cao cái hình thắt cổ bồng bí hiểm.

Nhưng trong hang núi Vượn, từ ngày đội rút đi, chỉ còn một mình bác Cống
lui lủi ra vào như con dơi bay trong nhà hoang.

Bác Cống ngồi xổm trước cửa hang, tỉ mẩn gọt khúc ngà voi thành cái

cán dao găm. Thằng Khiêm thích con dao găm cán ngà. Bác đi đào củ rừng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.