TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG - Trang 115

- Nó đặt anh Lích nằm trên bàn, gọi dân đến. Ruột anh lòng thòng, mắt

còn chớp. Nó rút dao mổ bụng lấy lá gan... Anh còn chửi, còn chửi, còn
thở... Đây này, mỗi người phải bỏ hai đồng mua một miếng gan. Nghe nói
các đồn khác đều làm thế cả.

Cống vẫn lau hoài cái báng súng. Một bàn tay lông lá bóp mạnh tim

bác đến vỡ tung. Bác nuốt nước bọt, tưởng nuốt hòn than lửa. Chết hết...
Không, vô lý! Không thể chết cả một lần từng ấy người!

Buổi chiều, súng cắc bọp trên đồn lại nổ ba tiếng gọi phu.

Dân làng Phi Lạt kéo đến. Một dây người đen sạm, mắt trắng dã, mặc

áo lính ngụy trang như lá chuối héo. Có ông cụ đi chen giữa, hình như
người thiểu số. Hai tai đeo lủng lẳng hai khoanh ngà voi tròn, tóc búi sau
gáy, đóng khố, trông người gầy gùa lom đom. Ai hỏi gì, cụ chỉ bấm be,
bấm be. Anh Chum đỡ lời:

- Ông lão trên núi xuống mua muối, đi thay vợ tôi đang đẻ. Khốn nạn,

câm điếc từ bé.

Thằng Muôn đứng cạnh cổng, cánh tay buộc băng treo trước ngực, tay

kia vẫn ngoe ngoảy cái roi da. Nó đi vòng qua những chỗ cuốc đất đắp sân
bay. Ông lão nhẩn nha dọn gốc gần bọn lính. Bọn này kháo nhau đủ
chuyện. Thằng Muôn đến. Nó cười gằn, hàm răng vàng bật tia lửa:

- Chúng mày có thằng chết. Tao biết cả.

- Thàn biết gì?

- Bảo nhau bắn lên trời chứ gì. Chó đ. mẹ chúng mày! Tao cho hai

thằng vào tù rồi. Đi phục kích, mới thấy Itxala nhô ra đã bập ngay.

- Thàn ngứa mồm, cứ nói. Dọa già đây đếch sợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.