TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG - Trang 122

anh Lương còn nước mà không uống. Môi anh nẻ toác, bong da, trông qua
cũng biết anh mệt lắm.

Một lúc nghỉ, Lương nói để anh em khỏi hiểu lầm:

- Tổ Đảng quyết định bất kỳ khó khăn đến đâu cũng phải đưa anh Văn

Thon về đến nhà. Tất cả mọi thứ ăn uống phải dành phần anh thật đầy đủ.
Khéo nói một chút, đừng để anh ấy biết thì lôi thôi.

- Khưa dên!

Pha rú lên, chỉ về một bên rừng.

Sợi dây khưa dên to bằng cổ tay rủ lòng thòng từ trên cây cao xuống.

Lương phứt mạnh con dao. Ba bốn tia nước trong veo trong lòng dây phọt
ra. Nước uống vào đến đâu, lửa trong người tắt đến đấy. Khiêm trèo lên
cây, chặt một loạt dây khưa dên rơi xuống. Cả sáu người uống no, còn lấy
thêm được đầy một ống nứa mang theo.

Tối đến, đội nghỉ dưới một cây to, lá xòe như cái tán. Anh em đốt lửa,

thái măng luộc ăn thay cơm.

Pha trút một túm nấm nhặt ban chiều, rồi lùi vào góc tối. Hai tay Pha

nắn chân. Đôi mắt xếch nhìn lửa trừng trừng, không động đậy, không chớp.
Lương ngừng tay bóc măng, đến bên Pha:

- Chị mệt lắm không?

Pha không nói. Lương đánh bật lửa soi chân Pha, rùng rình. Hai bàn

chân rách xước, máu rỉ vằn vèo, khô đen từng mảng. Lương giật mình
không trông nom Pha từ đầu. Anh vẫy Khiêm ra, tụt dép cao su đưa cho
Khiêm. Anh đặt cái ca nhôm đầy nước lên bếp, xé một mảnh sơ mi. Vừa
lúc ấy, Văn Thon vác đến một bó đuốc nứa khô cao bằng đầu người, châm
vào bếp. Lương hỏi đi đâu, anh đáp qua kẽ răng, không nghe rõ. Đốm lửa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.