TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG - Trang 13

Trên trang đầu, một hàng chữ tô mực đỏ thẫm: ANH HÙNG CA SỐ 5.
Lương hất hàm, ra ý hỏi. Sử nhoẻn cười thú vị, đưa tay vuốt tóc:

- Mật danh đấy. Báo cáo thường là "bài hát". Báo cáo quân sự tối mật

là "anh hùng ca".

- À... Anh hùng ca... nghe rôm rả chứ nhỉ!

Lương lật nhanh từng tờ, gật gù. Bản báo cáo tổng kết viết sạch, gọn,

đẹp, dễ hiểu. Văn hóa lớp chuyên khoa có khác. Con số 5 gợi lên một
thoáng thương xót: đồng chí liên lạc mang báo cáo số 4 về mặt trận bị phục
kích chết giữa đường, nhưng kịp vất báo cáo xuống vực. Kế hoạch không
lộ... Anh thì thầm đọc các dòng chữ lớn, đọc chậm như người nghiện nhấp
từng ngụm rượu ngon:

1. Yếu đồn công sự đồn A.

2. Lực lượng và quy luật hoạt động đồn A.

3. Tình hình nhân dân, ngụy quyền, vũ trang, gián điệp khu vực A...

Những dòng chữ đen cựa quậy, đi lại, quát tháo, rên rỉ. Trên trang giấy

hiện dần lên cảnh đồn bọc thép gai, nheo lỗ mắt châu mai nhìn ngang ngửa,
những toán quân Xửapà (cọp rừng) áo dù loang lổ đi sục làng, những chuỗi
người rách tướp còng lưng khiêng gỗ xây lô cốt, những xe tăng Sécman và
xe bọc sắt Côventơri của Mỹ nghiến mặt đường sào sạo... Mỗi chữ mỗi câu
ở đây có sức nặng hàng tạ, có chiều dày hàng thước bên dưới trang giấy, có
cả một đời sống riêng mà chỉ những người trong cuộc mới hiểu được qua
mấy nét mực đơn sơ. Năm đêm liền vào đồn vì một con số lẻ: tường lô cốt
dày một thước hay một thước ba? Cơ sở mất một người vì một chữ nhỏ:
trong hầm cố thủ, có bốn khẩu súng cối 81 ly chứ không phải hai khẩu...

Mắt dán vào tập báo cáo, Lương nói khẽ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.