TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG - Trang 163

đoàn 217. Sau mỗi câu, anh lại rướn cổ về phía trước như muốn hỏi: "Hiểu
chưa?". Chợt anh bước đến sát hàng quân:

- Đồng chí, cho tôi hỏi một câu.

Anh chiến sĩ Itxala đang nghe mê mẩn, giật mình suýt đánh rơi súng.

Anh đứng dậy, dặng hắng, cười ngượng nghịu. Trong góc tối Tuyên cũng
cười, ghé tai Mành: "Trước kia Thông Phun dạy học ở Viêng Chăn. Đúng
kiểu ông giáo truy bài nhé!". Thông Phun hỏi:

- Thế nào là tinh thần quốc tế?

- Hừm... tức như là mặt trận liên minh Lào - Việt - Khơ me, để giải

phóng đế quốc, à không, tiêu diệt đế quốc...

- Đồng chí cứ nói tự nhiên, nghĩ sao nói vậy.

Anh chiến sĩ chống súng, mím đôi môi dày, nghĩ. Rồi anh lật mũ úp

lên nòng súng, vỗ bao đạn một cái, vung tay:

- Tinh thần quốc tế là thế nào, đây tôi nói đây. Thằng Pháp, thằng Mỹ

như kẻ cướp vào nhà, mẹ nó chứ... Nhà có ba anh em, ở mỗi người một
gian. Bây giờ chung sức lại mà đánh cướp, hay là ai lo phần nấy? Hử?
Đằng nào hơn?

- Hay lắm!

- Ba anh em phải đánh chung, giúp đỡ nhau thật sự, sống chết có nhau.

Đuổi giặc đi rồi, ta làm ăn vui vẻ cũng giúp đỡ nhau mãi như thế. Anh có
muối mang lên đây, tôi đổi sa nhân cho. Anh mất mùa, tôi gửi gạo cho anh
ăn. Ấy cứ thế mà ăn ở đoàn kết giữa các nước với nhau có phải thích
không! Tôi là tôi chúa ghét thằng Pháp, thằng Mỹ cứ rình mò hấm hứ, đi ăn
cướp nước người ta...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.