TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG - Trang 175

nhìn lại quãng đường đã qua, mình nghĩ rằng tất cả những cái sướng khổ
của riêng mình sẽ không có gì đáng kể nữa, biến đi hết, chỉ sót lại chút ít gì
cống hiến cho cách mạng là còn sống mãi...

Khiêm chưa bao giờ nghe anh Lương nói dài và hay như thế. Hàng

ngày gần anh em, khi chơi hoặc khi làm việc, anh chỉ mở miệng khi cần
thiết. Khiêm nghĩ lâu lắm, rồi rụt rè:

- Anh Lương ạ...

- Gì thế?

- Tôi... tôi muốn xin vào Đảng, được không anh? Bác Cống bảo cố

gắng thì được. Lâu nay tôi vẫn cố gắng đấy.

Khiêm đỏ mặt, ngoáy mãi ngón tay trong lỗ mũi. Dạo trước bác Cống

nói: "Mày bớt tếu đi, tao mới dám giới thiệu". Từ đấy Khiêm bớt tếu nhiều,
nhưng đôi lúc cũng giở trò khi quên lời bố dặn, ví dụ như hai vụ bắt chó
đồn và ném thuốc lá cho lính gác hôm nọ.

Lương mỉm cười:

- Vì sao cậu muốn vào Đảng?

Khiêm ngớ ra. Câu hỏi bất ngờ quá, bác Cống chưa hỏi thế bao giờ.

Khiêm chỉ nghĩ rằng muốn vào Đảng là sự tất nhiên, cũng như muốn giết
nhiều Tây, muốn nói chuyện với Soan. Ậm ừ một lúc, rồi Khiêm nói rất
thật:

- Vì tôi muốn tiến bộ như anh, như bác Cống.

Câu chuyện đứt quãng nửa giờ vì qua chỗ dốc trơn. Rồi Lương vẫy

Khiêm tụt lại sau:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.