TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG - Trang 181

Cái đồng hồ trên tay Lương vẫn xoay tròn đôi kim, khắc nghiệt. Đội

chuẩn chiến trễ hẹn với mặt trận bộ mất ba hôm rồi. Phải đi gấp. Bước mấy
bước, Lương còn quay lại ngắm nấm mồ mới đắp của người đồng chí đã
nghỉ nơi đỉnh cao lồng lộng này mà nhìn về đất nước Lào đang sôi sục.

*

* *

Họ nhắm hướng bắc vượt núi. Cái địa bàn Nhật của Lương đã rơi vỡ

nát. Văn Thon ngắm mặt trời, xem dấu rêu tìm hướng. Tấm bản đồ thành
vô dụng, vì không thể nhận ra đỉnh nào, thung nào nữa. Rừng núi giăng
màu xanh bưng mắt từ sáng đến tối.

Chiều hôm sau họ gặp vết chân người. Cả đội mừng cuống, chia nhau

đi tìm. Khiêm reo ầm khi sục ra cả một dãy lều lợp lá chuối bỏ trống. Một
trung đội của ta mới hành quân qua đây, Khiêm nói như dao chém đá.
Nhưng Văn Thon nhìn những tàu lá khô quắt rủ lòng thòng, lắc đầu. Đây là
làng người Toong lưỡng (lá vàng). Người Toong Lưỡng mặc khố vỏ cây,
đánh đá lấy lửa, không biết làm rẫy, lá chuối lợp lều vừa úa vàng là dời đi ở
nơi khác. Họ xóa hết dấu vết dọc đường. Chưa ai theo dấu mà tìm ra làng
Toong Lưỡng bao giờ.

- Thế anh biết vùng này à?

- Không. Mình chỉ nghe nói.

Pha cũng nhớ ngày xưa bố đi săn voi về, kể rằng có ngủ lại một đêm ở

làng Toong Lưỡng. Vì đi lạc mới gặp họ.

Đội lại cắt rừng về hướng bắc.

Sử đi giữa hàng, sau cái gáy hũm đầy tóc của Lương và trước khuôn

mặt xanh, với đôi môi mím chặt của Pha.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.