TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG - Trang 186

buồn như chất độc ngấm dai cứ loang trong tim Sử, tan vào máu, gậm
nhấm từng thớ thịt cho nhão dần ra...

Tiếng Lương bật gào đằng trước:

- Tất cả nằm xuống! Bò vào rừng, nhanh!

Tiếng quát lao xao ở đâu xa lắm. Mấy loạt đạn cày đất bên trái Sử, xén

tranh rật rật. Sử chúi đầu xuống tranh rậm. Khiêm nhảy tới giật khẩu các
bin trên tay Sử, bấm khóa hãm, bắn liền liền mười lăm phát hết băng về
phía nào đó. Sử ù tai, bò thục mạng. Đạn bay qua đầu Sử "tắc pùng... díu u
u" như một lồng mèo cắn xé nhau dưới tràng pháo. Khiêm gọi lanh lảnh:

- Sử, bò thấp xuống mày! Kìa cái mông!

Tiếng Lương bị đạn cắt vụn:

- Chú ý... Pha... chặn xung phong...

Đến rừng, Sử nằm vật trên lá khô. Văn Thon ào đến, nòng súng ngắn

còn bốc khói: "Pha đâu? Pha đến chưa?". Thoáng bóng Lương máu rỏ dọc
ngón tay út, khập khiễng chạy trở ra đồi tranh. Sử ngồi lên, chống hai tay
ngơ ngác. Khiêm nhô ra, kéo Sử luồn sâu vào rừng: "Nhanh mày, nó đuổi".
Đến khi hoàn hồn, Sử thấy đội vẫn đủ năm người nối đuôi nhau, nhưng
không có gì xảy ra.

Hai giờ sau, dừng lại nghỉ, Sử mới biết ban nãy đội vừa ló ra giữa bãi

tranh liền bị một toán biệt kích nhảy dù G.C.M.A. bên kia đồi bắn sang.
Hình như địch giăng lưới lùng đội chuẩn chiến, vì trông thấy đội chúng nổ
súng ngay, không hỏi. Phải chui qua lưới, hoặc phá lưới mà tiến. Văn Thon
vạch que trên đất, bàn hướng cắt rừng với Lương. Pha nhổ nấm cối cạnh
bụi hóp, túm vào khăn. Khiêm gác lấp ló đằng xa. Họ mở đường, đánh
nhau, tìm thức ăn... chỉ có Sử là thừa...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.