TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG - Trang 187

Sử đứng lên định giúp Pha nhổ nấm, lại ngồi xuống. Đầu Sử nặng,

nhức. Giá được nằm xuống đây ngủ... ngủ một giấc dài rồi quên, quên hết...

"Mày có bà con trong thành. Mày học lên kỹ sư bác sĩ, sau này độc lập

mày ra giúp nước, cũng ông nọ ông kia chứ ai dám khinh mày là đứa đào
ngũ? Mày có theo Tây đâu...". Sử kinh tởm khi nghe Chánh nói, nhưng lời
nói của Chánh bám vào người Sử như một thứ bùn hôi không gột được. Có
lẽ... có lẽ nó nói có chút nào đúng chăng? Mình bỏ phí tài năng, cái trình độ
đệ tam chuyên khoa bây giờ cũng hiếm...

- Đồ hèn!

Sử buột mồm, mắng mình thành tiếng. Khiêm bước nhanh đến, săn

đón:

- Mệt lắm rồi hả? Đưa nốt các bin đây tao.

Mồ hôi Khiêm rỏ giọt ở cằm và cùi tay. Khiêm vác ba khẩu súng, đeo

điện đài. Lương ra lệnh chôn súng và đài để sau này tìm lấy lại. Khiêm bàn:
"Để lúc nào tôi đuối hẵng chôn. Bỏ lại đây xa quá khó tìm. Cướp được
súng của Tây có phải dễ!".

Khiêm lại kể chuyện cho Sử vui chân:

- Đến cái mục kiếm ăn lẻ thì là cả một sự thú. Chỉ nói sơ qua khẩu

súng trường cầm tay thôi nhé. Lấy được đạn Tây thì năm chục cứ báo cáo
ba chục nộp lên, còn nhét túi. Đi công tác lẻ thì tha hồ bắn công với gà gô,
đem vào rừng tẩm muối ớt nướng ăn nứt bụng. Cán bộ nghe tiếng nổ thì cứ
nói là nòng súng gỉ, bắn lau nòng. Lại còn bắn cá nữa. Mày ném vài hạt
cơm hay nắm đất xuống chỗ suối đá, các chú cá túm tụm lại thì đòm cho
một phát vào giữa, nó tức hơi nó chết. Nhưng không được nhúng mũi súng
xuống nước, nó tức hơi vỡ nóng thì mày chết. Hì hì... Tao chỉ phải cái bệnh
tự do chủ nghĩa ấy mà lắm lúc bị bố Cống chan tương đổ mẻ vào mặt, đứng
nghe chỉnh cứ sượng ngấm....

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.