TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG - Trang 207

- Thật, coi trai Lào khối người mê. Thổi kèn nhé. Hát nhé. Thế nào

nhỉ... Em như hòn ngọc trắng lơ lửng giữa trời, có ai giúp tôi nối sào chọc
xuống...

Nghe câu tán gái quen tai, Pha cười tít mắt.

- Miệng nói trơn thế, mà bụng như xơ mướp.

- Chua vừa chứ cô. Con cua chớ vênh càng làm bộ, kìa con chim thì

thì đang rình...

- Chim thì thì đừng làm bộ, bẫy sắp ngập lút đầu kìa.

Lương không vừa:

- Cô em ăn nhiều thịt chồn nên mồm ngoa ngoắt.

- Ông anh ăn thịt cá sấu, cứng họng nói không xuôi!

Cả hai cười ồ. Lương nghe mãi những câu trai gái hát ghẹo cũng thuộc

lòng, nhưng mới nói đã hết vốn.

Chợt có con gì vỗ cánh sột soạt cạnh hốc cây. Tiếng kêu rền rĩ lùa vào:

"Koòng cò ò òi... Koòng cò ò òi". Pha chúi vào ngực Lương, túm áo anh
như người sắp chết đuối, lắp bắp:

- Anh nói đi!

- Nói gì?

- Nói tiếng Việt đi! Trời, nhanh lên!

Lương chợt hiểu. Anh đưa nắm tay, hét đùa: "Tiêu diệt đế quốc!". Thì

ra Pha vừa nghe tiếng phỉ koòng còi. Con ma này ác nhất. Nó ở rừng, hình
thù như đứa trẻ lên mười, nhưng hai bàn chân quặp về sau, gót đi trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.