TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG - Trang 220

phu cho Pháp, nó trả ba ngày công một hộp xà phòng đánh răng cũng cầm,
để vợ con đói nhăn răng. Mè chỉ trời vạch đất, thề rằng đẻ con gái nữa ắt
mè không gả cho cái quân chạy rông ăn hại như Chum. Nhưng mè bạc hết
tóc rồi, nên không ai sợ câu thề ấy. Chum ngậm miệng chui vào buồng.

Vợ Chum sắp sửa đi cuốc nương, đang cho con bú. Chị gầy ngẳng, cổ

dài ra. Đẻ xong, chị rướn cổ nuốt củ rừng, đi cuốc nương từ kẻng mở cổng
đến kẻng đóng cổng. May được cái nhiều sữa nên con không đến nỗi đói.
Đứa bé ôm bầu vú tròn, nún nún môi, sữa trào hai bên mép.

Chum ngẩn mặt, nghĩ. Rồi anh lấy cái chai sạch, đưa cho vợ:

- Vắt cho tôi ít sữa vào đây!

Chị vợ kêu "ú!" túm con ghì vào ngực. Chị tưởng chồng hóa rồ.

- Cái ông đến đỡ đẻ cho em hôm nọ ấy mà, ông ta ốm nặng. Phải cho

uống sữa. Nhanh lên, mẹ vào kìa.

Chị vợ từ từ đặt con xuống chiếu. Nghe nó khóc u oa, chị quờ tay định

xốc lên, lại thôi. Chị đặt miệng chai vào vú, vắt mạnh. Dòng sữa trắng vọt
vào thành chai ri ri. Chum xoa bụng con, miệng à à dỗ nó nín. Nó vẫn quẫy
gào đói. Tiếng khóc cào cấu trong ngực Chum. Dòng sữa trắng vẫn chảy,
chảy nữa, chảy dài như dòng nước mắt tuôn nóng sôi trên mặt người mẹ, rỏ
xuống bầu vú chạy gân xanh đang cạn dần. Chum run giọng:

- Còn ít quá.

Dòng sữa thứ hai đã kiệt. Đứa bé cũng im. Nó lịm đi, mặt đỏ rựng, mớ

tóc thưa trên đầu dựng ngược. Chị vợ vồ lấy con, nức nở. Chum lập cập
cầm chai sữa đứng dậy.

Cửa buồng mở, mè Xỉ xô vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.