TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG - Trang 223

Mè Xỉ kéo góc váy rón rén bước vào cửa hang, chỗ góc tối nhất. Mè

hấp háy mắt, dòm. Bỗng mè ngồi thụp xuống cạnh cây cột đá hình xương
sống voi, cúi mặt, chắp hai tay: "Xa thú! Xa thú!". Người mè nổi gai lạnh
ngắt. Thôi chết, đúng ngài Phạ lư xỉ và chàng học trò Chănthakhôrốp hiện
về!

Một ông cụ râu tóc trắng xóa ngồi khoanh chân trên bệ đá. Trước mặt

cụ là một cảnh núi sông, nhà cửa đắp nổi, rộng bằng ba chiếc chiếu. Bên
cạnh bệ, anh con trai mặt trắng môi đỏ đứng nói gì không rõ, áo quần rách
như tổ đỉa, khắp người máu khô đen loang lổ. Trên một ngách hang cao, ba
bốn con vượn trắng ngồi gãi lông, đi qua lại lòng khòng, vênh mặt hấm hứ
về phía mè.

- Xa thú! Lạy Phật vạn mớ lạy...

Có tiếng cười giòn tan. Tiếng gì như người vỗ ngực bành bạch. Mè Xỉ

đánh bạo liếc nhìn lên. Chàng Chăn Tha vụt chúi đầu, chổng chân lên trời,
làm phép đi bằng hai tay. Ngài Phạ lư xỉ rút con dao chuôi ngà trong bọc ra,
cười khề khề. Mè hoa mắt, men vách đi luồn ra ngoài. Ối leo ôi! Một cặp
gấu to sụ đang chầu trước cửa hang, gãi mõm như người liếm mép chực ăn.

Mè ngã quỵ xuống, run như giẽ trong góc tối.

Anh Chum cầm chai sữa bước vào. Anh kêu một tiếng ngạc nhiên:

"Khiêm!", đi ào qua cạnh mè mà không nom thấy. Anh túm hai chân chàng
Chăn Tha chổng ngược, ấn xuống đất. Hai người vồ lấy nhau trước mặt
ngài Phạ lư xỉ, cười muốn vỡ hang, phết vào lưng nhau đen đét.

***

Trong khi ấy, một người băng băng đi về phía bắc. Vạch lá, rẽ rừng,

qua đồi, qua lũng, như con voi bị thương đi tìm đàn. Mặt trời vòng qua đầu
anh nhiều chuyến. Trăng hiền mở to mắt nhìn con người đang đi lảo đảo,
kéo theo cái bóng cũng rách rưới như mình, không nghỉ. Vấp ngã lại dậy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.