TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG - Trang 224

Vừa nằm xuống nhắm mắt lại dậy. Vốc ngụm nước suối, vặt quả sung, mà
đôi chân vẫn bước.

Văn Thon một mình vượt rừng về mặt trận.

Rừng xé nát người anh, cướp cả lá bùa giữ mạng đeo cổ. Anh không

cần. Đã có cái gói ni lông nhỏ trong bao đạn thay nó giữ anh sống. Hình
như tim óc anh không nằm đúng chỗ nữa, mà tụ cả vào trong cái gói ấy.
Bảy người gục xuống vì nó, trút tất cả sức mạnh của mình cho Văn Thon,
nên anh đi với sức tám người dồn lại. Không có tập báo cáo, anh đã nằm
xuống đợi chết, hay bắn một viên đạn vào sọ. Nhưng anh không được chết,
anh phải mang Anh hùng ca số 5 về kịp mở chiến dịch.

Đồi nhấp nhô trước mặt anh như một đàn rùa chen nhau bò xuống dốc.

Chân trời quang rộng. Dãy núi cao chỉ còn hằn một dải tím mé sau, lẫn vào
mây. Đã đến thung lũng sông Xê Ban.

Một cây cao thả xuống mấy sợi dây khưa dên. Văn Thon phạt một

nhát dao, há miệng hứng những tia nước phụt bằng que tăm. Bỗng hiện lên
trước mắt anh một hình ảnh quen quá: Lương bịt bàn tay trên vết dao chém
đứt dây khưa dên, mỉm cười, đưa cho anh uống trước.

- Lương ơi!

Anh gọi Lương nức nở. Thương tiếc và hối hận lại cháy bùng, đốt

người anh. Anh đã nghi ngờ, mỉa mai, giữ miếng với Lương, với anh em
Việt. Người Lào không ăn ở với bạn xấu thế. Anh lại là cán bộ Itxala!

Văn Thon vịn gốc cây đứng lặng. Sợi dây leo đu đưa, rẩy từng tia

nước xuống vai anh.

... Tám năm trước, cách mạng nổ trên đất Lào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.