TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG - Trang 237

lòe anh. Ừ mà như thế anh cũng có khuyết điểm. Anh tin nó quá, không
kiểm tra đôn đốc gì cả... Thôi tôi về trước xem bộ đội ra sao cái đã.

Mành rút áo mưa, vơ cây gậy, còn quay lại:

- Không chừng đội CC3 cũng một duộc với Đặng đấy. Gì chứ bệnh

quan liêu là chúa hay lây từ trên xuống dưới.

Thông Phun và Tuyên ngồi đối mặt nhau một lúc nữa. Tự nhiên Thông

Phun nhớ rõ mồn một đến cuộc họp cách đây hai mươi hôm, anh và Tuyên
bàn kế hoạch đánh Pà Thạc mà rộn rực, mà phơi phới như chắp cánh.
Những người chỉ huy bộ đội thường rất giàu tưởng tượng và mơ ước. Trong
khi lo từng củ gừng cho bộ đội chống ho, từng sợi dây mìn cho du kích, họ
đã vẽ nên trong trí cuộc chiến đấu sắp đến với bao nhiêu là tình huống trắc
trở, đã thấy trước cảnh chiến thắng vàng son. Chỉ qua có hai mươi hôm, tất
cả vùng sụp đổ, tan thành bụi.

Không khí như ám khói, khó thở. Hai người cùng lặng im trong phút

hiểu nhau. Tuyên đứng lên, cười gượng:

- Tôi thua cuộc rồi nhé.

Thông Phun đáp giản dị:

- Tôi cũng chưa viết thêm được chữ nào, thế là hòa.

- Chúng mình đều thua cuộc thì đúng hơn.

- Tạm thua một keo. Tôi đang rút người về tổ chức đội chuẩn chiến 4,

lại ném xuống Pà Thạc. Tiếc rằng không có...

Anh ngừng giữa câu. Nhắc đến Văn Thon, người bạn Việt sẽ hiểu ý

trách móc. Tuyên gõ tay xuống bàn, hỏi khẽ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.