TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG - Trang 27

Ngoài rừng, tổ Đảng họp vắt vẻo trên một tảng đá để tránh vắt. Đại

xuề xòa nhận lỗi ngay: "Tính tui có hơi nóng, các đồng chí thông cảm".
Nhưng Lương vẫn dồn cho một hồi không kịp thở:

- Hơi nóng à, không phải! Đồng chí coi thường Văn Thon ngay từ đầu.

Mới hôm nọ đồng chí còn nói rằng Văn Thon chỉ biết đánh chim sẻ và quấy
rối là gì!

- Đồng ý tui có nói. Rứa thì sai chỗ mô?

- Văn Thon nắm hai trung đội đánh kỳ tập mà lấy được đồn nó ngót

trăm quân, đồng chí biết chưa? Một mình một dao dám nhảy lên đâm chết
quan ba trên xe gíp, có phải sợ địch không?

- Là tui thấy anh không dám cường tập...

- Không đánh cường tập tức là sợ địch à? Thế nghĩa là tất cả các đội

du kích ở đây cũng như ở Việt Nam đều sợ địch chứ gì! Đồng chí lầm to.
Văn Thon chỉ huy du kích giỏi số một ở mặt trận này đấy. Chúng tôi học
mãi kinh nghiệm đánh đường rừng của Văn Thon mà không theo kịp. Anh
ta không quen cường tập, đúng thế. Nhưng đồng chí chưa hiểu gì về chiến
trường này cả!

Đại ngạc nhiên thấy Lương nổi giận như chính anh bị quy là sợ địch.

Lương nhăn trán, nói lắp, xòe tay đập gió lia lịa, ấy là anh đang nóng. Ở
đơn vị, Đại lắm khi đốp chát với anh em trong khi bàn kế hoạch, nhưng
chưa lần nào phải đưa ra tổ Đảng kiểm thảo. Cãi chán lại cười khì với nhau.

- Thôi thôi, tôi nhận khuyết điểm rồi. Việc bằng móng tay, các đồng

chí cứ làm to ra...

- Thế đồng chí không nhớ đây là đất Lào, Văn Thon là người Lào à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.