TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG - Trang 50

Văn Thon giật mình:

- Nó giết bố chị Pha à?

- Chứ sao. Chúng tôi biết, chưa kịp báo cáo. Tội nó xử cho nấu vạc

dầu mười kiếp chưa đủ nữa kia!

- Chị Pha biết chưa?

- Chúng tôi còn dò thêm. Nắm chắc mới nói.

Văn Thon lay vai Chum, cười khẽ:

- Thế thì chị ta chẳng tha nó đâu mà lo.

Gió lên mạnh dần. Phía làng Phi Lạt, trời đêm chỉ quang hơn trong

rừng một chút, mà tịnh không có chấm lửa sáng. Tiếng chó sủa, gà gáy
cũng không. Khu dồn dân chết lịm. Giữa cái im ắng dễ sợ, gió bỗng lùa đến
một tiếng voi rống khản đặc, ngạt thở. Chum thì thào:

- Con voi của cụ Thít La. Mấy hôm nay nó không ăn, chỉ rống gọi chủ.

Văn Thon đi xa làng, tiếng rống còn đuổi theo, bóp ruột anh như tiếng

gào của trăm nghìn người cùng một lần giãy chết trong khu dồn dân.

***

Pha xốc tung hòm áo, lấy từng chiếc váy ướm thử vào người, rồi vất

sang bên. Cái nào cũng bạc phếch, vá năm bảy chỗ. Đi phu, Pháp không
phát vải, chỉ phát nước hoa với xà phòng đánh răng trả công. Vợ lão tỉnh
trưởng mở cửa hiệu bán giá cắt cổ, vải chất ngập đến nóc nhà mà dân làng
vẫn rách tướp. Nghe đồn anh Muôn bám theo con gái mụ ta ráo riết lắm.
Con ấy, Pha thấy nó ra chợ một lần. Răng vẩu, đi ngoe nguẩy uốn éo buồn
cười lạ. Hơi đâu mà nghe tin đồn hoáng...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.