TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG - Trang 59

- Đừng nói nữa, ông điên tiết lên rồi. Quân nó bị đánh mìn suốt dọc

đường từ nước Việt lên, kéo đến đây bắt đền chúng ông hay sao chứ... Hừ,
cũng gọi là đội quân nhà vua, quân đội quốc gia đấy! (Muôn gỡ cái huy
hiệu đồng có mạ chữ koong thặp hèng xạt Lào (5)ném xuống bàn). Những
lo hầu chúng nó đủ nhược xác. Trên đầu đội quan Pháp, trên nữa cõng quan
Mỹ. Pháp chỉ huy, Mỹ trả tiền, các ông lớn ở Viêng Chăn chỉ phải đeo lon
đi ăn tiệc thôi.

-----

(5) Quân đội quốc gia Lào.

- Thế còn độc lập quái gì hở anh?

Muôn húp một thìa lạp, lại uống. Mặt hắn không đỏ nữa, mà tái dần đi.

Hắn say đến cái độ mở mắt nói mê. Hắn giơ tay chỉ mặt Pha, ngón tay giật
giật:

- Mày lại một ruộc với lão già... hè, ông cho chết. Quân đến rồi quân

đi. Chúng ông không đi, chúng ông giữ đồn đánh nhau với người rừng, với
chúng mày. Ông thịt hết chúng mày rồi ông mới chết. Đằng nào ông cũng
chịu tiếng làm phản rồi. Hè...

Pha nghe chồng đổi giọng đột ngột mà sợ run. Muôn vẫn nói:

- Lão già bố mày gân mãi, gân mãi. Lão tát tao một cái. Tay lão đập

búa, cứng thật. Tay tao cũng không mềm. Bóp cổ... tao bóp cổ thế này này,
trông nhé. (Muôn duỗi chân trên ghế, đưa hai bàn tay chít lấy bắp chân, lắc
lắc). Ra tao khỏe hơn. Giá lão chịu khai thì chả sao, đằng này cứ rủa sả,
mắng xơi xơi. Muốn ngoẻo thì ông giúp cả hai tay...

Ai đánh một nhát búa vào gáy Pha. Pha lắp bắp:

- Anh... anh giết bố à?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.