TRƯỚC GIỜ NỔ SÚNG - Trang 91

- Hôm qua, bố Cống chỉnh mày hở?

- Ừ. Tại tao ném mẩu thuốc lá cho thằng lính gác.

Sử trố mắt. Cánh mũi đỏ phập phồng. Những trò tếu của Khiêm không

phải ít, nhưng đến cái nước vào đồn cho lính hút thuốc thì quá sức tưởng
tượng. Trước đây Sử hay ghen ngầm với cái điển trai của Khiêm. Cậu trinh
sát trẻ nhất đội có thân hình cao, dẻo, cân đối, khuôn mặt trắng hồng, môi
đỏ chót như con gái đương thì, đôi mắt trong veo và hơi xanh lơ. Nhiều cô
trong khu căn cứ gạ đổi mười trâu lấy anh Khiêm về làm rể làng, nói cứ
nửa bỡn nửa thật. Về sau, Sử chuyển sang thèm cái tài trinh sát và tính táo
bạo hiếm có của Khiêm. Các tay trinh sát lão luyện, sẹo và huân chương
đầy ngực, cũng lắc đầu khi kể chuyện tếu của "Khiêm chuột nhắt".

- Mày đùa với lính gác thật đấy à?

- Gì đâu. Tao vớ được gói Cô táp trong nhà thằng quan hai, móc một

điếu. Chà, đêm rét kinh, mà tao chỉ mặc độc cái xi líp. Đánh diêm trong
hàm ếch, nó cóc thấy lửa. Phải cái khói thơm quá. Thằng gác mò đến tìm
mãi. Để nó sục lâu thì lộ, tao phải kẹp mẩu thuốc vào lòng bàn tay, úp sấp
lại thế này, nhoi lên đặt sau lưng nó. Cu chàng nhặt được, hút đến tụt dái
lên cổ. Nó tưởng trong lô cốt hút vất ra mà lị!

Sử cười phá lên. Một lệnh ngắn truyền xuống: "Im lặng - Lương". Sử

đi một quãng lại gợi:

- Chúng nó đồn mày định xây dựng với cái Soan bột ở bệnh xá hở?

- Cái mồm!

- Mày vẫn thẳng ruột ngựa với anh em cơ mà!

Sử đánh trúng chỗ yếu của Khiêm. Khiêm lại quệt mũi, buồn rầu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.